Chào cả nhà nhé. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình của mình với cái gọi là “Khóa học tiếng Anh giao tiếp”. Nói thật là, trước đây tiếng Anh của tôi nó cứ lẹt đẹt, biết vài từ vựng ngữ pháp cơ bản thôi chứ đụng vào nói chuyện với người nước ngoài là y như rằng câm như hến.
Cũng vì cái sự tự ti đó mà nhiều cơ hội nó cứ trôi tuột đi mất. Công việc thì cũng làng nhàng, muốn bứt phá mà ngoại ngữ như rào cản lớn. Nhiều lúc nghĩ cũng chán, sao người ta nói ào ào mà mình thì ú ớ mãi không xong. Thế là tôi quyết tâm phải thay đổi. Tìm hiểu đủ các kiểu, từ tự học qua app, xem phim không sub, rồi đến trung tâm này kia. Nhưng mà cứ thấy nó không vào đầu, học trước quên sau.

Quyết định tìm đến khóa học chuyên biệt
Sau một thời gian vật lộn tự bơi, tôi nhận ra mình cần một môi trường, cần người hướng dẫn bài bản hơn, nhất là về khoản giao tiếp. Chứ ngữ pháp thì đọc sách cũng tạm ổn. Cái tôi thiếu là sự tự tin và phản xạ khi nói. Thế là tôi bắt đầu lân la tìm hiểu các khóa học tiếng Anh giao tiếp. Xem review chán chê, hỏi han bạn bè đồng nghiệp, cuối cùng cũng chốt được một chỗ nghe có vẻ ổn, học phí cũng không quá chát.
Ngày đầu tiên đi đăng ký, cũng hơi run run. Nghĩ bụng không biết mình có theo nổi không, hay lại bỏ dở giữa chừng như mấy lần trước. Nhưng đã quyết là phải làm tới cùng.
Quá trình “cày cuốc” tại lớp
Buổi học đầu tiên, ôi thôi, cũng ngượng chín cả mặt. Lớp cũng có mấy anh chị lớn tuổi hơn, có mấy bạn trẻ hơn. Giáo viên thì là người Việt nhưng phát âm khá chuẩn, lại còn vui tính nữa. Bài học đầu tiên chủ yếu là làm quen, giới thiệu bản thân. Nói thì dễ nhưng lúc đó mồm miệng tôi cứ líu hết cả lại.
Những buổi tiếp theo thì bắt đầu có nhiều hoạt động hơn:
- Thực hành theo cặp: Cái này là thường xuyên nhất. Hai người một nhóm, nói chuyện với nhau theo chủ đề giáo viên đưa ra. Ban đầu thì toàn nói tiếng Việt xen tiếng Anh, nhưng dần dần cũng cố gắng hơn.
- Thảo luận nhóm: Cả lớp chia thành các nhóm nhỏ, cùng nhau bàn bạc về một vấn đề nào đó rồi cử đại diện lên trình bày. Lúc này mới thấy mình còn yếu nhiều thứ, từ vựng không có, ý tưởng cũng nghèo nàn.
- Đóng vai: Thỉnh thoảng giáo viên cho đóng vai các tình huống thực tế như đi mua sắm, hỏi đường, đặt phòng khách sạn. Mấy màn này thì vui, nhưng cũng áp lực phết.
- Sửa lỗi phát âm: Giáo viên rất chú trọng cái này. Sai đâu sửa đó, uốn nắn từng âm một. Tôi mới vỡ lẽ ra bao lâu nay mình phát âm sai tùm lum.
Nói thật là có những lúc nản lắm. Học mãi mà vẫn thấy mình dậm chân tại chỗ. Từ mới thì học trước quên sau. Phát âm thì sửa mãi vẫn chưa chuẩn. Nhiều hôm đi học về mệt rã rời, chỉ muốn bỏ cuộc. Nhưng nghĩ lại số tiền đã đóng, rồi nghĩ đến mục tiêu ban đầu, tôi lại cố gắng.
Cứ thế, ngày qua ngày, tôi kiên trì đi học đều đặn, về nhà thì cố gắng ôn bài, tập nói một mình trước gương. Thậm chí còn tải mấy cái app luyện nói về để tự kiểm tra. Dần dần, tôi cảm thấy mình bớt sợ nói tiếng Anh hơn. Dù vẫn còn sai, vẫn còn ngắc ngứ, nhưng ít nhất là dám mở miệng ra.
Và kết quả bất ngờ
Sau khoảng đâu đó tầm 3-4 tháng gì đấy, tôi bắt đầu nhận thấy sự khác biệt. Trong các buổi thảo luận nhóm, tôi đã có thể tự tin hơn khi đưa ra ý kiến của mình, dù vẫn còn đơn giản. Khi nói chuyện với giáo viên hay bạn học, tôi không còn cảm thấy quá căng thẳng nữa.

Một lần, công ty có đối tác nước ngoài sang làm việc. Sếp có nhờ tôi hỗ trợ phiên dịch vài câu đơn giản trong bữa ăn trưa. Lúc đó tim tôi đập thình thịch. Nhưng rồi tôi hít một hơi thật sâu, nhớ lại những gì đã học, và cố gắng diễn đạt. Thật bất ngờ, tôi đã có thể trao đổi được những thông tin cơ bản, và đối tác cũng hiểu được ý tôi. Cái cảm giác lúc đó nó sướng gì đâu!
Dĩ nhiên, tiếng Anh của tôi vẫn chưa thể gọi là siêu sao gì cả. Nhưng so với trước kia, thì đúng là một trời một vực. Ít nhất bây giờ tôi không còn sợ hãi khi phải giao tiếp bằng tiếng Anh nữa. Có thể tự tin giới thiệu bản thân, hỏi han thông tin, hay trình bày những ý kiến đơn giản.
Nói chung, cái khóa học tiếng Anh giao tiếp đó tuy không phải là tất cả, nhưng nó đã cho tôi một cái nền tảng và quan trọng hơn là sự tự tin ban đầu. Quan trọng nhất vẫn là sự kiên trì và nỗ lực của bản thân. Học ở đâu cũng vậy, thầy cô chỉ hướng dẫn một phần, còn lại là do mình có chịu khó rèn luyện hay không thôi. Chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của tôi, hy vọng có ích cho ai đó đang loay hoay tìm cách cải thiện khả năng giao tiếp tiếng Anh của mình.