Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về buổi dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ lớp 4, cụ thể là bài Unit 2, Lesson 3. Nói thật là mỗi lần chuẩn bị bài cho tụi nhỏ này cũng nhiều cái phải lo lắm.
Chuẩn bị trước giờ G
Đầu tiên, như thường lệ, tôi phải xem lại cái giáo án xem Lesson 3 này nó có những cái gì. Unit 2 thì chủ đề thường loanh quanh trường lớp, đồ dùng học tập. Lesson 3 thường là phần thực hành sâu hơn, có khi là mẫu câu mới hoặc ôn lại rồi thêm chút từ vựng.

Tôi lôi sách giáo khoa, sách bài tập ra ngó nghiêng. À, lần này là tập trung vào hỏi đáp về đồ vật trong cặp sách, kiểu “What’s this?” rồi trả lời “It’s a/an…” và có thêm vài từ mới như “pencil case”, “notebook”, “eraser”. Mấy từ này thì cũng không khó lắm nhưng phải làm sao cho tụi nó nhớ được mới là chuyện.
Thế là tôi bắt đầu chuẩn bị đồ dùng dạy học. Cái này quan trọng lắm nhé:
- Thẻ từ (flashcards): Tôi tự làm mấy cái thẻ từ to, rõ ràng, hình ảnh minh họa cho “pencil case”, “notebook”, “eraser”, rồi cả “pencil”, “pen”, “ruler” để ôn lại luôn. Mặt sau thì ghi từ đó ra.
- Đồ vật thật: Cái này thì dễ, tôi soạn sẵn một cái hộp bút chì, một quyển vở, một cục tẩy… Nói chung là có gì dùng nấy cho nó trực quan sinh động.
- Bảng phụ: Để ghi mẫu câu và từ mới cho cả lớp cùng nhìn.
Xong xuôi phần chuẩn bị “cứng”, tôi ngồi hình dung ra các hoạt động sẽ diễn ra trong lớp. Phải làm sao cho không khí nó vui vẻ, tụi nhỏ không bị chán. Cái tuổi này nó hiếu động lắm, ngồi yên được 15 phút đã là kỳ tích rồi.
Vào lớp thôi!
Đến giờ dạy, tôi bước vào lớp, cố gắng tạo vẻ mặt tươi tỉnh nhất có thể. Mấy đứa nhỏ thấy cô vào cũng im im được một lúc.
Khởi động (Warm-up): Tôi cho cả lớp hát một bài hát tiếng Anh quen thuộc về chủ đề trường học. Cả lớp hát theo, vỗ tay theo, không khí bắt đầu rộn ràng hơn hẳn. Cái này giúp tụi nó có hứng thú vào bài mới.
Giới thiệu từ mới: Đây là phần chính đây. Tôi giơ từng cái thẻ từ lên, đọc to, rõ ràng. Ví dụ, giơ thẻ “pencil case”, tôi đọc mẫu “pencil case”, rồi cho cả lớp đọc theo vài lần. Sau đó tôi chỉ vào cái hộp bút thật của mình, hỏi “What’s this?”, rồi tự trả lời “It’s a pencil case.” Cứ thế lặp đi lặp lại với các từ mới khác. Quan trọng là phải cho tụi nó nhìn thấy cả hình ảnh lẫn đồ vật thật, rồi nghe và lặp lại nhiều lần.
Có vài đứa phát âm còn ngọng nghịu, tôi phải sửa từng chút một. Mệt nhưng mà vui vì thấy tụi nó cố gắng.
Thực hành mẫu câu: Sau khi từ mới đã “hòm hòm”, tôi chuyển qua mẫu câu “What’s this? – It’s a/an…”. Tôi viết mẫu câu lên bảng. Rồi tôi làm mẫu trước: tôi cầm một cây bút lên, hỏi một bạn “What’s this?”. Bạn đó nhìn, rồi tôi gợi ý câu trả lời. Sau đó, tôi cho các em thực hành theo cặp. Một bạn hỏi, một bạn trả lời, sử dụng chính những đồ dùng học tập có trong cặp của các em. Cái này hay lắm, tụi nó được tự mình khám phá, tự mình nói, nhớ lâu hơn nhiều.
Lúc đầu cũng có cặp còn lúng túng, nhưng được vài phút là quen ngay. Lớp học bắt đầu ồn ào hơn hẳn theo kiểu tích cực, đứa nào cũng hào hứng khoe đồ trong cặp rồi hỏi nhau.
Trò chơi củng cố: Để thay đổi không khí và kiểm tra xem tụi nhỏ nhớ được bao nhiêu, tôi tổ chức một trò chơi nhỏ. Tôi gọi là “What’s in my bag?”. Tôi bỏ vài đồ vật vào một cái túi không trong suốt, rồi cho từng em lên sờ và đoán xem đó là gì bằng tiếng Anh. Em nào đoán đúng thì cả lớp vỗ tay. Trò này đơn giản mà hiệu quả phết, đứa nào cũng thích.
Kết thúc buổi học và suy ngẫm
Cuối buổi, tôi cho cả lớp đọc lại một lượt các từ mới và mẫu câu đã học. Nhìn chung, buổi học hôm nay cũng khá là ổn thỏa. Hầu hết các em đều nắm được từ mới và biết cách sử dụng mẫu câu để hỏi đáp về đồ dùng học tập.
Tất nhiên, vẫn có một vài em còn hơi rụt rè, hoặc phát âm chưa chuẩn hẳn. Cái này thì cần thêm thời gian và sự kiên nhẫn của mình trong các buổi học tiếp theo. Dạy tiếng Anh cho trẻ con đúng là một hành trình dài, phải từ từ, từng chút một.
Xong một buổi dạy, tuy có hơi mệt vì phải nói nhiều, hoạt động liên tục, nhưng nhìn thấy sự tiến bộ của học trò, dù chỉ là nhỏ thôi, cũng thấy vui và có thêm động lực. Thôi thì lại chuẩn bị cho buổi học tiếp theo vậy. Chia sẻ với mọi người một chút kinh nghiệm thực tế của tôi là thế. Hy vọng có ích cho ai đó nhé!