Hôm nay chia sẻ với cả nhà cách mình dạy tiếng Anh giao tiếp cho con gái 5 tuổi. Mất gần 3 tháng vừa làm vừa chỉnh mà mới đúc kết được mấy cái này xương máu lắm.
Đầu tiên là sắp đồ chơi
Lôi hết gấu bông, ô tô đồ chơi ra bày la liệt trên sàn nhà. Con bé thích mê mấy món này nên mới dụ được nó ngồi yên. Chọn luôn mấy con thú bông đặt tên cho dễ nhớ: chú gấu là “Teddy”, con mèo là “Kitty”.

Chơi trò đóng vai
Ngồi xếp hàng cho thú bông. Cầm tay con chỉ vào từng con mà đọc tên: “This is Teddy!” rồi bắt con lặp lại. Nó nói được thì thưởng kẹo mút. Cứ thế lần lượt hết đám thú bông. Xong thì chơi trò “Where is Kitty?” để giấu con mèo đi. Con bé la ầm lên: “Meow! Meow!” mấy lần mới chịu nói “Here!”.
Dùng flashcard làm khổ lắm
Photo mấy tờ giấy in hình quả táo, cái bàn, quyển sách… Ai ngờ đang dạy thì nó vò nát hết cả bộ thẻ. Phải dụ lại bằng cách bỏ hình vào điện thoại. Chỉ cái hình quả táo: “What’s this?” – nó trả lời “apple” được thì cho nghe nhạc thiếu nhi YouTube. Bài “Hello song” nghe riết nó tự ngân nga theo “How are you?” mà không cần dạy!
Cái khó nhất là chịu nói
Mấy ngày đầu con bé cứ im re. Tức nhất là mỗi lần hỏi “How old are you?” nó chỉ giơ 5 ngón tay ra. Đành phải dùng chiêu “mè nheo”: Con nói “five” đi, ba cho đi công viên cuối tuần! Ép mãi nó mới lí nhí: “Fai… five”. Nhảy cẫng lên sung sướng luôn.
Từ ngữ dùng hàng ngày
Giờ thì cố gắng nhồi vô lúc nào rảnh:
- Sáng đánh răng kêu nó đưa “toothbrush!”
- Ăn cơm chỉ vào đĩa: “rice, chicken, yummy!”
- Tối đi ngủ thì ôm nó nói “Good night!”
Có hôm con bé tự dưng kêu “Daddy, milk!” khi khát sữa – mừng muốn khóc luôn.
Giờ nó nói được tầm 50 từ đơn với vài câu ngắn. Quan trọng nhất là phải kiên nhẫn. Cứ tập đi tập lại hoài, đừng sợ sai. Đôi khi bực mình muốn bỏ cuộc nhưng thấy nó bi bô vài câu lại có động lực tiếp. Ai có cách hay gì chia sẻ với mình nhé!