Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về buổi tối “vật lộn” với quyển sách tiếng Anh lớp 7 của con gái, cụ thể là trang 42. Chuyện cũng không có gì to tát, nhưng mà cứ muốn ghi lại cho vui, biết đâu có bố mẹ nào cũng từng trải qua thì sao.
Bắt đầu từ đâu nhỉ?
À, thì con bé nhà tôi nó mang sách vở ra bàn học, mặt mày thì cứ ngơ ngác nhìn vào trang 42. Tôi đi qua thấy thế, hỏi có gì khó không con. Nó bảo con không hiểu lắm mấy bài tập này bố ạ. Thế là tôi cũng tò mò, cầm sách lên xem thử.
Đúng là trang 42, không lệch đi đâu được. Tôi nhớ hồi xưa mình học tiếng Anh làm gì có sách đẹp như này, toàn chữ là chữ. Giờ sách bọn trẻ nó in màu mè, hình ảnh các kiểu, nhìn cũng thích mắt hơn hẳn. Nhưng mà thích mắt thì thích mắt, bài tập thì vẫn là bài tập thôi.
Quá trình “ngâm cứu” trang 42
Tôi bắt đầu đọc kỹ xem trang này nó nói về cái gì. Ồ, thì ra là một vài bài tập liên quan đến từ vựng mới với lại cấu trúc câu gì đó. Nhìn qua thì có vẻ cũng không đến nỗi đánh đố lắm. Chắc tại con bé nó học buổi chiều về mệt, hoặc là chưa tập trung lắm thôi.
Đầu tiên, tôi bảo nó đọc to cái phần từ mới lên. Có mấy từ nó phát âm còn ngọng nghịu, tôi phải sửa cho từng từ một. Cái khoản phát âm này quan trọng lắm nhé, sai một ly là đi một dặm đấy. Cứ từ từ, chậm mà chắc.
Sau đó, đến phần bài tập. Có bài thì điền từ vào chỗ trống, có bài thì nối câu. Tôi không làm hộ nó đâu, mà tôi gợi ý. Ví dụ, câu này con thấy thiếu cái gì? Từ này nghĩa là gì, có hợp với ngữ cảnh không? Cứ thế, hai bố con cùng nhau “gỡ rối”.
- Đọc hiểu yêu cầu đề bài. Cái này tưởng dễ mà nhiều khi bọn trẻ nó đọc lướt, hiểu sai ý là làm sai ngay.
- Xem lại phần lý thuyết liên quan. May mà sách nó cũng có tóm tắt lại ở mấy trang trước.
- Thử làm từng câu một. Câu nào dễ làm trước, khó để sau.
- Sai thì sửa, không có gì phải ngại. Tôi bảo nó sai càng nhiều thì càng nhớ lâu.
Có lúc nó cũng nản, kêu khó quá bố ơi. Tôi lại phải động viên, bảo là “cứ bình tĩnh con ạ, cái này hồi bằng tuổi con bố cũng thấy khó mà”. Nói dối tí cho nó có động lực, chứ hồi đấy mình học hành cũng làng nhàng lắm, haha.
Và kết quả
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ gì đó, thì con bé cũng hoàn thành xong mấy bài tập ở trang 42. Mặt mày tươi tỉnh hẳn lên, không còn cau có như lúc đầu nữa. Tôi cũng thấy vui vui trong lòng. Quan trọng không phải là làm đúng hết, mà là nó hiểu được vấn đề, biết cách tự mình suy nghĩ. Đấy mới là cái mình muốn hướng tới.
Thế đấy, một buổi tối “thực hành” tiếng Anh lớp 7 trang 42 của hai bố con tôi chỉ đơn giản vậy thôi. Chia sẻ để mọi người cùng đọc cho vui. Nhiều khi những cái nho nhỏ như này lại thấy ý nghĩa phết, phải không ạ?