Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình tìm kiếm và áp dụng giáo trình tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ nhà tôi. Nói thật là ban đầu tôi cũng rối như tơ vò luôn á, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng.
Hành trình mò mẫm ban đầu
Lúc mới đầu, tôi cũng như bao phụ huynh khác thôi, hăm hở lắm. Tôi lên mạng tìm hiểu, hỏi han bạn bè, rồi cũng chạy ra nhà sách lựa chọn. Thấy quảng cáo sách này hay, app kia tốt là tôi cũng thử. Tôi nhớ mình đã mua về không ít sách giáo trình được giới thiệu là “chuẩn quốc tế” hay “dành riêng cho trẻ em Việt Nam”.

- Thử với sách in: Tôi mua mấy cuốn sách màu sắc sặc sỡ, có hình ảnh minh họa. Ban đầu thì con cũng hào hứng lật giở, chỉ trỏ. Nhưng được vài hôm là bắt đầu thấy chán. Nội dung có vẻ hơi khô khan, kiểu học từ vựng, mẫu câu răm rắp. Con tôi nó hiếu động, ngồi yên một chỗ mà học kiểu đó thì khó lắm.
- Chuyển qua ứng dụng học trực tuyến: Thấy quảng cáo rầm rộ các app học tiếng Anh cho trẻ, tôi cũng tải về mấy cái. Ừ thì cũng có trò chơi, cũng có video, nhưng mà con chơi một lúc là lại đòi chuyển qua xem hoạt hình khác, không tập trung được lâu. Với lại, tôi cảm giác nó cứ máy móc sao đó, thiếu tương tác thực sự.
- Tham khảo các trung tâm: Tôi cũng có đưa con đi học thử vài buổi ở một trung tâm gần nhà. Nhưng mà lớp học thì đông, cô giáo cũng khó mà theo sát được hết từng cháu. Với lại, lịch học cố định đôi khi cũng bất tiện cho gia đình.
Nói chung là tôi cứ loay hoay mãi. Cảm giác như mình đang cố ép con vào một cái khuôn nào đó mà không thực sự hiệu quả. Con thì không vui, mà mình thì sốt ruột.
Quyết định thay đổi và tự “chế biến”
Sau một thời gian thử tới thử lui mà không thấy khả quan, tôi ngồi lại và suy nghĩ kỹ hơn. Tôi nhận ra là trẻ con nó học tốt nhất khi nó thấy vui và thoải mái. Thế là tôi quyết định không chạy theo các giáo trình có sẵn một cách cứng nhắc nữa, mà thử tự “chế biến” lại, dựa trên những gì con mình thích.
Đầu tiên, tôi quan sát kỹ hơn sở thích của con. Con tôi rất thích nghe nhạc và xem truyện tranh. Thế là tôi bắt đầu từ đó.
- Dùng âm nhạc: Tôi tìm những bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui nhộn, từ vựng đơn giản, lặp đi lặp lại. Ngày nào cũng mở cho con nghe, lúc chơi, lúc tắm, lúc ăn. Dần dần con cũng nhún nhảy theo, rồi ê a hát theo vài từ. Không ép buộc gì cả, cứ để con nghe một cách tự nhiên.
- Đọc truyện tranh, sách ảnh: Tôi chọn những cuốn truyện có hình ảnh to, rõ ràng, màu sắc bắt mắt. Nội dung thì gần gũi với cuộc sống hàng ngày của con như đồ vật, con vật, hoạt động. Mỗi tối trước khi đi ngủ, tôi dành thời gian đọc truyện cho con, vừa đọc vừa chỉ vào hình, nói tên bằng tiếng Anh. Ví dụ, chỉ vào con mèo thì nói “cat”, chỉ vào quả táo thì nói “apple”.
- Chơi trò chơi tương tác: Thay vì bắt con ngồi vào bàn học, tôi biến việc học thành trò chơi. Ví dụ như trò tìm đồ vật. Tôi giấu một món đồ chơi rồi gợi ý bằng tiếng Anh để con tìm. Hoặc là dùng flashcards tự làm, một mặt là hình, một mặt là từ. Hai mẹ con cùng chơi, rất vui.
- Lồng ghép vào hoạt động hàng ngày: Đây là cái tôi thấy hiệu quả nhất. Ví dụ, lúc nấu ăn, tôi chỉ vào các loại rau củ quả rồi nói tên tiếng Anh. Lúc đi siêu thị, tôi cũng làm tương tự. Lúc con mặc quần áo, tôi nói “put on your shirt”, “these are your shoes”. Cứ lặp đi lặp lại những cụm từ đơn giản trong ngữ cảnh thực tế, con nhớ rất nhanh.
Kết quả bất ngờ và vài điều rút ra
Sau một thời gian kiên trì áp dụng theo cách “tự chế” này, tôi thấy con mình có sự thay đổi rõ rệt. Con không còn sợ học tiếng Anh nữa, mà ngược lại còn tỏ ra thích thú. Thỉnh thoảng con còn chủ động hỏi “Mẹ ơi, cái này tiếng Anh là gì?”. Vốn từ vựng của con cũng tăng lên một cách tự nhiên, phát âm cũng có tiến bộ.
Điều quan trọng nhất mà tôi nhận ra là không có một giáo trình “thần thánh” nào phù hợp với tất cả mọi đứa trẻ. Mỗi đứa trẻ có một cá tính, một sở thích riêng. Bố mẹ chính là người hiểu con mình nhất. Thay vì cố gắng tìm kiếm một giáo trình hoàn hảo ở đâu đó, hãy thử lắng nghe và quan sát con mình, rồi từ đó điều chỉnh phương pháp cho phù hợp.
Cứ kiên trì, tạo không khí vui vẻ, thoải mái, biến việc học thành một phần tự nhiên của cuộc sống. Tôi tin là các bố mẹ cũng sẽ tìm ra được “giáo trình” tiếng Anh tốt nhất cho con mình thôi. Đó là chút kinh nghiệm thực tế của tôi, hy vọng có thể giúp ích được cho mọi người.