Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình học tiếng Anh của mình, đặc biệt là làm sao để nó nhanh hơn một tí. Ai cũng muốn nhanh mà, đúng không? Hồi đó tôi cũng vật vã lắm, thử đủ cách mà thấy tiếng Anh nó cứ như bức tường thành vậy, mãi không khá lên được.
Lúc đầu á, tôi cũng như bao người, cứ nghĩ tìm được bí kíp nào đó thần thánh là xong. Tôi lên mạng tìm hiểu, thấy người ta bảo học qua app này, app kia hay lắm. Thế là tôi tải về cả một đống, nào là Duolingo, Elsa Speak, rồi mấy app học từ vựng. Mỗi ngày cũng hí hoáy bấm bấm một chút. Rồi tôi còn mua mấy cuốn sách kiểu “Tiếng Anh cấp tốc trong 7 ngày”, “Ngữ pháp tiếng Anh cho người mất gốc”. Nghĩ bụng phen này chắc giỏi tiếng Anh tới nơi rồi.

Nhưng mà đời không như là mơ. Dùng app được vài hôm thì chán, vì nó cứ lặp đi lặp lại mấy cái mẫu câu đơn giản. Sách thì đọc được vài trang đầu thấy lý thuyết khô khan quá, lại gấp vào. Từ vựng thì học trước quên sau, ngữ pháp thì lúc nhớ lúc không, đầu óc cứ rối tung cả lên. Tôi cảm thấy mình chẳng tiến bộ được bao nhiêu, nản kinh khủng.
Bước ngoặt và thay đổi cách tiếp cận
Mãi sau này, khi ngồi ngẫm lại, tôi mới nghiệm ra một điều. Chẳng có cái gì gọi là “nhanh” theo kiểu mì ăn liền hay phép thuật hô biến là được đâu. “Nhanh” ở đây thực ra là tìm được cách học “hiệu quả” và mình phải “bền bỉ” với nó. Nghĩa là phải có phương pháp đúng đắn và quan trọng nhất là sự kiên trì, ngày nào cũng phải đụng tới nó một chút.
Thế là tôi quyết định thay đổi toàn bộ cách học. Tôi không còn chạy theo số lượng nữa, mà tập trung vào chất lượng và sự đều đặn.
Đầu tiên, tôi xác định lại mục tiêu rõ ràng. Tôi tự hỏi mình học tiếng Anh để làm gì? Để giao tiếp trong công việc? Để xem phim không cần phụ đề? Hay để đọc sách, tài liệu chuyên ngành? Khi có mục tiêu cụ thể, tôi thấy có động lực hơn hẳn. Ban đầu, mục tiêu của tôi chỉ đơn giản là xem được phim Mỹ mà không cần liếc sub Việt quá nhiều.
Tiếp theo, tôi bắt đầu tạo một môi trường tiếng Anh quanh mình. Cái này quan trọng lắm luôn. Tôi làm mấy việc sau:
- Đổi ngôn ngữ điện thoại, máy tính, Facebook sang tiếng Anh hết. Ban đầu hơi khó chịu vì nhiều từ không biết, nhưng dần dần cũng quen.
- Nghe nhạc tiếng Anh nhiều hơn. Tôi chọn mấy bài hát mình thích, tìm lời rồi vừa nghe vừa lẩm nhẩm theo.
- Xem phim, chương trình TV bằng tiếng Anh. Lúc đầu thì tôi bật phụ đề tiếng Việt. Khi quen hơn một chút thì chuyển sang phụ đề tiếng Anh. Rồi dần dần, có những phim quen thuộc, tôi thử tắt luôn phụ đề. Đúng là thử thách thật, nhưng mà vui!
Sau đó, tôi tập trung vào việc học từ vựng và ngữ pháp một cách có chọn lọc và thực tế hơn.
- Tôi không học từ đơn lẻ nữa, mà học theo cụm từ, theo câu. Ví dụ, khi xem phim thấy một câu hay, một cụm từ diễn đạt tốt, tôi ghi lại vào một cuốn sổ tay. Tôi cố gắng hiểu nghĩa của nó trong ngữ cảnh đó.
- Tôi dùng flashcards, cụ thể là app Anki, để ôn lại từ vựng và cụm từ đã học. App này có thuật toán lặp lại ngắt quãng, giúp nhớ lâu hơn. Mỗi ngày tôi dành khoảng 15-20 phút để ôn.
- Về ngữ pháp, tôi không cày lại từ đầu mấy cuốn sách dày cộp nữa. Thay vào đó, khi gặp một cấu trúc ngữ pháp lạ trong lúc đọc hoặc nghe, tôi sẽ tìm hiểu riêng về nó. Tôi thấy cách này dễ tiếp thu hơn là học lý thuyết suông.
Và một phần không thể thiếu đó là luyện nói và luyện viết.

- Luyện nói thì ban đầu tôi ngại lắm, sợ sai, sợ người ta cười. Nhưng tôi kệ. Tôi tự nói chuyện một mình trước gương, tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời. Sau đó, tôi tìm mấy người bạn cũng đang học tiếng Anh để luyện tập cùng. Có người sửa lỗi cho mình thì tiến bộ nhanh hơn.
- Luyện viết thì tôi bắt đầu bằng việc viết những câu đơn giản, rồi viết nhật ký ngắn bằng tiếng Anh. Thỉnh thoảng tôi cũng thử viết bình luận trên các trang mạng xã hội nước ngoài.
Kết quả và bài học rút ra
Cứ như vậy, tôi kiên trì thực hiện mỗi ngày một chút. Có những ngày bận rộn, tôi cũng cố gắng dành ra ít nhất 30 phút để tiếp xúc với tiếng Anh. Thà học ít mà đều còn hơn là học dồn một bữa rồi bỏ bẵng cả tuần.
Thú thật là cũng có lúc nản, nhất là khi gặp phải những chủ đề khó, từ vựng chuyên ngành hay những cấu trúc ngữ pháp phức tạp. Những lúc như vậy, tôi lại nghĩ về mục tiêu ban đầu của mình, rồi tự động viên bản thân cố gắng thêm chút nữa.
Giờ thì sao? Tôi chưa dám nhận mình là siêu sao tiếng Anh gì đâu, nhưng tôi đã có thể tự tin giao tiếp cơ bản trong công việc, xem phim Mỹ mà không còn quá phụ thuộc vào phụ đề, đọc hiểu tài liệu tiếng Anh cũng đỡ vất vả hơn rất nhiều. Cái cảm giác tự mình chinh phục được một thứ gì đó nó sướng lắm mọi người ạ.
Vậy đó, hành trình của tôi là như vậy. Không có con đường tắt nào màu nhiệm cả, chỉ có sự chăm chỉ, phương pháp phù hợp với bản thân và quan trọng nhất là không bỏ cuộc. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho ai đó đang loay hoay tìm cách để học tiếng Anh nhanh hơn và hiệu quả hơn. Cứ từ từ, từng bước một, rồi bạn sẽ thấy sự khác biệt thôi!