Chào mọi người, hôm nay tôi lại mò mẫm chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chuyện là vầy, thằng cu nhà tôi đang học lớp 6, mà dạo này thấy nó cứ loay hoay với môn tiếng Anh. Thế là tối qua, tôi quyết định phải đích thân vào cuộc xem sao.
Bắt đầu từ đâu?
Tôi mở cuốn sách giáo khoa tiếng Anh lớp 6 của nó ra, lật đúng đến trang 55. À, cái trang này đây rồi! Nhìn qua thì cũng không có gì gọi là quá phức tạp, chủ yếu là mấy bài tập liên quan đến từ vựng và một chút ngữ pháp cơ bản.

Quá trình thực hành cụ thể
Đầu tiên, tôi bảo nó đọc to yêu cầu của từng bài. Giọng đọc thì cũng tạm, nhưng có vẻ chưa hiểu rõ người ta muốn mình làm gì. Thế là tôi phải ngồi xuống, giải thích từng câu từng chữ một. Ví dụ, có một bài yêu cầu điền từ vào chỗ trống dựa trên mấy cái hình ảnh cho sẵn. Mấy cái hình thì cũng quen thuộc thôi, kiểu như cái bàn, cái ghế, quyển sách, đồ dùng học tập linh tinh.
Xong phần đọc hiểu yêu cầu, tôi bắt đầu cho nó làm thử. Ban đầu cu cậu còn hơi rụt rè, điền từ nào cũng ngó nghiêng hỏi ý tôi. Tôi động viên: “Cứ mạnh dạn làm đi con, sai thì sửa, có gì đâu mà sợ.” Dần dần, nó cũng tự tin hơn chút. Tôi quan sát thấy vầy:
- Về từ vựng: Có một số từ nó nhớ, một số từ thì quên béng mất. Đặc biệt là mấy từ dài dài một chút là y như rằng có vấn đề. Tôi phải nhắc đi nhắc lại, rồi lấy ví dụ thực tế cho nó dễ hình dung. Ví dụ, từ “bookshelf” (kệ sách), tôi chỉ ngay cái kệ sách ở nhà, bảo nó liên tưởng.
- Về ngữ pháp: Trang 55 này có vẻ tập trung vào mấy cấu trúc câu đơn giản, kiểu như “This is a…” hoặc “There are…”. Chỗ này thì nó đỡ hơn, nhưng đôi khi vẫn nhầm lẫn giữa số ít với số nhiều. Lại phải giảng giải, cái nào dùng “is”, cái nào dùng “are”.
Cứ thế, hai bố con hì hục với mấy bài tập trong trang 55. Có lúc nó làm đúng, tôi khen lấy khen để. Có lúc sai, tôi không mắng mà chỉ nhẹ nhàng chỉ ra lỗi, rồi cùng nó sửa. Tôi cố gắng tạo không khí thoải mái nhất có thể, để nó không cảm thấy áp lực chuyện học hành.
Kết quả và cảm nhận
Sau khoảng một tiếng đồng hồ vật lộn với trang 55, cuối cùng thì cu cậu cũng hoàn thành hết các bài tập. Quan trọng hơn là tôi thấy nó có vẻ hiểu bài hơn, mặt mũi tươi tỉnh hẳn ra. Nó còn khoe: “Con hiểu rồi bố ạ, cũng không khó lắm!” Nghe mà mát lòng mát dạ.
Qua cái buổi “thực hành” bất đắc dĩ này, tôi nghiệm ra một điều. Nhiều khi sách vở viết cũng dễ hiểu đấy, nhưng con cái nó cần người lớn mình đồng hành, giải thích thêm một chút, nhất là với ngoại ngữ. Cứ kiên nhẫn một tí, chịu khó một tí là chúng nó tiếp thu nhanh lắm. Thôi thì, hành trình học tiếng Anh của con còn dài, bố lại tiếp tục làm “gia sư tại gia” vậy. Chia sẻ với mọi người chút kinh nghiệm thực tế của tôi là thế. Chúc các bố mẹ khác cũng có những buổi học vui vẻ cùng con nhé!