Lúc Bắt Đầu: Nhảy Bổ Vào Như Trâu
Hồi đó mới có ý định học tiếng Anh, nghĩ ngay tới mua giáo trình nào hay hay. Tôi thấy ai trên mạng cũng khen một bộ sách học cực hay, liền chạy thẳng ra nhà sách. Tốn gần cả triệu đồng mua về đủ cả tháp giáo trình, đĩa CD, sách bài tập. Về nhà mở ra, thấy cả đống chữ với hình, hào hứng mở đĩa nghe thử. Mấy câu đầu nói chậm còn tạm hiểu, đến câu thứ 3 là nghe như vịt nghe sấm, chữ bay hết. Tôi đập đầu vào tường.
Tới Đoạn Chán Nản: Ép Não Quá Mức
Không bỏ cuộc, tôi rút ra “lịch học hoành tráng”: sáng 5h dậy học từ mới, đi làm trưa nghe podcast, tối về học ngữ pháp + làm bài tập. Thực hiện được 3 ngày là đầu óc quay cuồng. Nghe podcast lúc ăn cơm trưa, giọng nói tiếng Anh cứ vang vang, cơm chẳng thấy ngon, chỉ thấy buồn ngủ. Mấy đêm ngồi học ngữ pháp, câu “present perfect” với “past simple” nó cứ quện vào nhau như bún thang. Nhìn bảng động từ bất quy tắc thì như nhìn bảng ma thuật. Muốn khóc.

Thực Tế Đập Vào Mặt: Điểm Yếu Lộ Rõ
Thấy bảo nói nhiều sẽ giỏi, tôi liều mình đăng ký buổi chat online với người nước ngoài. Bật cam lên, gặp anh chàng Mỹ. Vừa chào “Hello” xong, đầu óc trống rỗng. Họ hỏi “Where are you from?” nghe rõ ràng mà tôi cứ ậm ờ “I… I… from Viet… Nam”. Im lặng. Nhìn đồng hồ đếm từng giây. Cuối cùng cái mic cứ thế “rè rè…” nghe tiếng quạt máy, tôi lẩm bẩm xin lỗi rồi tắt cam. Tự thấy bản thân như kẻ ngốc.
Bình Tĩnh Lại: Bắt Đầu Từ Số 0
Gác hết đống sách cao ngất. Tôi đi mua cuốn sách bài tập lớp 1 của trẻ em nước ngoài. Toàn hình vẽ với mấy chữ đơn giản kiểu “cat”, “dog”, “red”. Ngày đầu làm bài tập kiểu nối tranh với chữ, thấy dễ ợt mà vui lắm! Tôi chăm chỉ như trẻ con, ngày nào cũng làm 1-2 trang. Đem lòng yêu bức tranh con mèo với chữ “cat”.
Cách Học Mới: Chậm Mà Chắc
- Nghe: Bỏ hết podcast khó. Bật lên Youtube kênh nhạc thiếu nhi, nghe đi nghe lại bài “Wheels On The Bus”. Ngân nga cả ngày “round and round” đến thuộc lòng.
- Nói: Mỗi sáng đứng trước gương, chỉ tập nói một câu: “Today is [thứ].” Nói rõ ràng, cố bắt chước giọng trong video.
- Đọc: Rời màn hình điện thoại, mua truyện tranh thiếu nhi. Nhìn hình, đoán chữ. Thấy chữ nào không biết thì tra nghĩa, ghi vào cuốn sổ con. Cuối ngày đọc lại sổ 2 lần.
Giờ Đây: Tiến Bộ Rõ Từng Ngày
Giờ mỗi ngày, tôi vẫn ôm cuốn sách lớp 1 đó, cặm cụi tô màu, nối chữ. Thấy chữ “apple” là biết ngay quả táo. Nghe bài hát “Head Shoulders Knees & Toes” là khúc nào cũng đoán được ra bộ phận cơ thể. Mỗi sáng nói chuyện với cái gương, dần dần nói được câu dài hơn chút: “Today is Monday. I drink coffee.” Vẫn chậm, nhưng không còn sợ nữa. Nhớ lại lúc cố học cho nhanh, giờ thấy thật ngu ngốc. Từ từ thôi, mà chắc. Hễ kiên trì là được.