Tháng trước mình bắt đầu dạy kèm tiếng Anh cho hai đứa cháu lớp 3. Mình nghĩ đơn giản thôi, nhưng mà hoá ra bọn trẻ nhỏ sợ nói lắm, cứ đưa flashcard ra là im thin thít. 😅
Khởi động bằng mấy câu dễ như hít thở
Mình quyết định bỏ hết giáo án phức tạp đi. Ngày đầu tiên, chỉ dạy mỗi câu “Hello” + tên. Hai đứa đứng trước gương nói đi nói lại “Hello An”, “Hello Bình”, tối về còn chạy đi khoe bố mẹ.

- Tuần 1: Thêm câu hỏi “How are you?” và trả lời bằng “I’m fine/okay/sad”. Kết hợp làm mặt buồn, mặt vui. Thằng An còn ôm bụng giả vờ “I’m hungry!” cười cả buổi.
- Tuần 2: Dạy lệnh lớp học cực dễ: “Stand up”, “Sit down”, “Raise your hand”. Mỗi lần dạy là đứng lên ngồi xuống như tập thể dục, bọn nhỏ cười như nắc nẻ.
Lồng ghép từ vựng vừa chơi vừa học
Mình thấy trẻ con học nhanh nhất khi chơi đồ vật thật.
- Lôi hộp bút màu ra, chỉ từng cây: “Blue!”, “Red!”, bảo chúng tìm đồ vật cùng màu trong phòng.
- Ăn nhẹ giờ học là dịp vàng: “Banana!”, “Milk!”, “Water!”. Giờ nó biết khát nước là gào “Water please!” như cái máy.
Mấu chốt là không ép nói nguyên câu dài. Thấy con mèo, nó chỉ cần kêu “Cat! Yellow!” là mình nhảy cẫng lên khen rồi.
Quan trọng nhất: Ôn tập kiểu ‘rải mìn’
Mình không dạy xong rồi bỏ luôn. Mấy câu cũ như “How are you?” hay “Stand up” phải xuất hiện mỗi ngày. Có hôm đang học màu, bỗng hỏi lại “Bình, how are you today?”, nó trả lời “I’m fine!” rồi cười khúc khích.
Thỉnh thoảng đổi trò chơi luyện nói:
- Đưa thú bông rồi bảo “Ask * how are you”.
- Cho hai đứa đóng vai bán hàng: “Hello!”, “Banana please!”.
Kết quả sau một tháng rưỡi
Hai đứa vẫn nói sai ngữ pháp kinh khủng, kiểu “I no hungry!” hay “He happy”. Nhưng mà quan trọng là giờ chúng hết sợ nói. Thằng Bình vừa về quê, gọi video khoe “Hello uncle! How are you? I’m happy. Water please!”. Nghe tối cổ mà mình vui như bắt được vàng.
Mình rút ra cái này: Muốn trẻ nói được trước hết phải cho chúng cảm thấy nói tiếng Anh vui như chơi. Chỉ cần mạnh dạn, sai gì mình sửa dần sau! 👍