Bắt đầu với chuyện này nè, ban đầu mình cứ nghĩ cho con học tiếng Anh sớm phải tốn tiền triệu mới được. Đúng là đồ khờ!
Vật vã thời gian đầu
Hồi tháng trước, cắn răng mua mấy app học thử cho bé 4 tuổi. Tưởng ngon, ai dè đúng là cái đồ chán phèo. Mở app ra toàn mấy trò đuổi hình bắt chữ, thằng cu nhà mình nhấp nhấp 3 phút rồi đòi tắt ngay. Tiền mất tật mang, mà thằng bé cứ thấy điện thoại là chạy mất dép.

Đến lúc tự cứu mình:
- Bỏ hết app với lớp thử nghiệm, xóa sạch sẽ
- Lục youtube gõ “bài hát tiếng Anh con mèo” – toàn kênh free xem không hết
- Xin đồng nghiệp cái thùng bìa carton cũ về làm thẻ học
- Ra chợ mua miếng decal hình con vật có tiếng Anh, 10k cả xấp
Lúc đầu tưởng dễ. Bày ra dạy “dog, cat” cái là thằng bé lấy thẻ vo viên làm banh ném. Điện thoại bật bài “Baby Shark” thì được 5 phút ngồi im, hết bài là lại nhảy xuống ghê. Chán ơi là chán!
Mẹo vặt lòi ra
Sáng nọ đang rửa chén, tự nhiên nghĩ “Sao không biến nó thành trò chơi?”. Thế là:
- Lấy 3 cái ghế xếp hàng, gắn hình con vật lên
- Bật bài “If You’re Happy” rồi hét “Tìm con dog nào!”
- Thằng cu cười như điên, chạy quàng chạy xiên ngồi nhầm ghế
- Làm sai cũng vỗ tay “Good try con!”
Từ hôm ấy, cứ chiều là nó kéo tay “Ba ơi chơi dog đi”. Mỗi lần chơi chỉ 10 phút là dừng, để nó còn thèm. Cuối tuần dắt ra công viên, chỉ mấy biển tên hoa bằng tiếng Anh rồi hỏi đoán chữ. Đứa nhỏ khoái chí reo “ROSE” ầm cả sân.
Giờ thì khác hẳn:
- Đi siêu thị thấy chai nước nó chỉ vô chữ “WATER”
- Tắm xong tự khoe “CLEAN BODY!”
- Nhạc tiếng Anh bật lên là nhảy tưng tưng
Mất gần 6 tháng vật lộn, giờ mới thở phào. Ai bảo không tốn tiền thì không chất lượng? Đồ free nhiều khi quý hơn vàng!