Ừ thì lúc mới đụng vô TOEIC tôi cũng rối như canh hẹ. Mở đề thi thử ra nhìn 200 câu mà muốn xỉu, nghe cái bài hội thoại nhanh như bắn đậu mà cứ nghe được từ “hello” với “thank you”. Điểm số nó như kiểu chân tường, được mỗi 300 chấm. Nản muốn khóc.
Mò mẫm đập đầu tìm hướng đi
Ngồi nghĩ tới lui, chắc phải bắt đầu từ cái gốc chứ chạy theo mấy khoá cấp tốc trên mạng nhìn hoa cả mắt. Tôi ra nhà sách, đập tiền mua mấy quyển sách toeic về cho người nhập môn. Lúc đầu cũng ham mua sách đẹp sách dày, sau ngộ ra chỉ cần một quyển từ vựng cơ bản + một quyển ngữ pháp nền là đủ. Cầm về chả biết bắt đầu đâu, cứ đưa mắt đọc từ trang đầu tiên, vừa học vừa chửi thề vì tại sao tiếng Anh nó lại loằng ngoằng thế.

Cách tôi chia lịch học
Tôi vạch ra kế hoạch cụ thể như đi chợ ấy mà:
- Tuần 1-2: Ngập mặt trong ngữ pháp căn bản. Mỗi ngày bỏ ra 1 tiếng chỉ để học cách chia thì hiện tại đơn, quá khứ đơn. Nhai đi nhai lại mấy cái câu đơn giản “I eat rice”, “She went to school” cho đến khi thuộc lòng thì thôi.
- Tuần 3-4: Tăng tốc học từ vựng. Mỗi sáng ngồi bết trên giường đọc đi đọc lại 30 từ mới, ghi chép lung tung lên giấy sticky dán khắp nhà vệ sinh đến tủ lạnh. Đi đâu cũng thấy mấy mảnh giấy lòng vòng nhắc “environment”, “deadline”.
- Tuần 5 trở đi: Thử đề thi theo từng phần. Mỗi ngày nhắm mắt làm 1 part nghe nhỏ xíu và 1 part đọc nho nhỏ. Làm xong kiểm tra đáp án sai đến đâu ghi chú đến đó. Ngày nào cũng nghe đi nghe lại cái bài đã làm đến khi hiểu tại sao đáp án nó như vậy mới thôi.
Giai đoạn “tẩu hoả nhập ma”
Rồi cũng tới lúc nản không muốn đụng vào sách vở. Nhìn đống flashcard mà muốn châm lửa đốt. Đề thi thử lần thứ n cả trăm vẫn chỉ loanh quanh 400 điểm. Ngủ trưa mà nằm mơ thấy tiếng Anh nói như súng liên thanh. Định bỏ cuộc dẹp tiệm luôn, nhưng hôm sau lại tự nhủ “Thôi học thêm chút nữa xem”.
Cái ngày ôm tim nhìn kết quả
Sau gần 4 tháng vật lộn, đúng cái ngày thi thật trời mưa tầm tã. Ngồi trong phòng thi nghe tai ù như có ong vo ve. Lúc rời phòng nghĩ bụng chắc lại toang. Đến khi lên mạng tra điểm, nhìn con số 750 hiện lên mà tay run cầm cập. Xong rồi nhìn lại đống sách vở đã luyện, tôi chỉ thốt ra một câu: “Ơ mình làm được rồi à?”.
Giờ ngẫm lại thấy để vượt ải TOEIC không cần gì ghê gớm. Chỉ cần mỗi ngày xách balo lên học 1-2 tiếng, sai đâu sửa đó, nhai đi nhai lại mấy thứ cơ bản. Lượng đổi là sẽ chất đổi thôi mọi người ạ.