Hôm nay mình chia sẻ cái hành trình lùng sục chương trình tiếng anh cho trẻ con của mình nhé. Ban đầu cứ tưởng dễ ợt, ai ngờ…
Vật vã mấy cái app chán phèo
Thằng cu nhà mình mới 4 tuổi, mình nghĩ cho tiếp xúc tiếng anh sớm chút. Lên mạng gõ mấy từ khóa, ra cả đống ứng dụng học. Tải về thử mấy cái được quảng cáo rầm rộ nhất. Kết quả? Chán muốn chết!

- Ứng dụng đầu tiên, toàn chữ với chữ, hình ảnh nhỏ tí, chả có âm thanh vui nhộn gì cả. Cho thằng cu coi 5 phút, nó lăn ra ngủ gật. Thua!
- Cái thứ hai, hình ảnh thì đẹp đấy, nhưng toàn đọc một chiều. Kiểu “đây là quả táo, apple”, rồi hết. Không có tương tác, không chơi trò chơi gì cả. Coi 2 lần là nó chán, đòi tắt đi.
- Rồi đến cái thứ ba, tưởng hay, ai ngờ full tiếng anh luôn, không một tí tiếng Việt giải thích. Giọng đọc thì nhanh như gió, bố mẹ còn nghe không kịp nói chi con nít. Mở ra được 3 phút, thằng bé nhìn mình ấp úng “bố ơi, nó nói gì con không hiểu”. Thôi xong!
Lật kèo, quay về “đồ cổ”
App chán quá, thôi thì móc đồ cũ ra. Mình lục lại mấy đĩa CD bài hát tiếng anh thiếu nhi hồi xưa mình tải về. Ôi trời, cái đĩa nhạc “Head Shoulders Knees and Toes” bụi phủ đầy trong tủ. Bật lên cho nó nghe. Bất ngờ chưa, thằng cu phản ứng liền!
- Giọng hát vui nhộn, nhạc sôi động, nó lắc lư cái đầu theo liền.
- Mình bắt chước làm động tác tay chỉ đầu, chỉ vai, chỉ gối, chỉ ngón chân. Nó cười khúc khích, đứng dậy làm theo.
- Chưa đầy 10 phút, nó đã lẩm bẩm theo mấy từ “head… shoul… toe…”. Mình mừng muốn khóc! Từ đó, cứ tối là hai bố con đứng lên nhảy nhót bài này, vừa học vừa chơi.
Rút bài học xương máu
Mấy trải nghiệm này dạy mình mấy điều quan trọng:
- Chọn cái gì mà nó động chân động tay được. Nhảy nhót, sờ chạm, làm điệu bộ… là cách trẻ con học nhanh nhất.
- Âm nhạc và giai điệu là vũ khí bí mật. Mấy câu hát nó dễ nhớ vô cùng, hơn hẳn ngồi học chay.
- Đừng sợ mình “diễn sâu” trông ngớ ngẩn trước mặt con. Càng lố bịch, càng vui, con càng thích và nhớ lâu.
- Không cần công nghệ cao siêu. Đôi khi mấy cái đơn giản, vui vẻ, tương tác trực tiếp lại hiệu quả nhất.
Giờ thì thằng cu đã biết thêm mấy bài hát đơn giản nữa, kiểu “Bingo” hay “If you’re happy”. Mỗi lần mở nhạc lên là nó tự động đứng dậy nhảy, mặc dù hát thì ngọng líu ngọng lô. Nhưng mà vui là chính, học là phụ. Còn gì bằng khi thấy con vừa cười vừa học nhỉ?