Chào mọi người, nay cuối tuần rảnh rỗi nên tui ngồi gõ lại mấy dòng chia sẻ về cái hành trình mà tui đã “vật lộn” với đống công thức tiếng Anh lớp 7 cùng thằng cu ở nhà. Chắc nhiều ông bố bà mẹ cũng đang đau đầu vụ này lắm đây, nên tui kể lại, biết đâu giúp được ai đó chút ít.
Hồi đó đó, lúc thằng nhóc nhà tui bắt đầu vào lớp 7, nhìn cái quyển sách tiếng Anh của nó mà tui thấy chóng mặt luôn. Nào là thì hiện tại đơn, quá khứ đơn, rồi thì tương lai đơn, rồi so sánh hơn, so sánh nhất… trời ơi, một nùi luôn! Lúc đầu tui cũng loay hoay lắm, không biết bắt đầu từ đâu để chỉ cho nó hiểu.

Tui nhớ là tui thử cách đầu tiên là lên mạng tìm một lô một lốc các bảng tổng hợp công thức. In ra một xấp dày cộp, đóng thành quyển, rồi đưa cho nó bảo: “Đây, con học thuộc hết cái này đi, là làm bài được hết.” Kết quả sao hả? Nó nhìn tui như nhìn sinh vật lạ, cầm quyển đó được ba bữa thì vứt xó, hỏi tới thì ậm ờ cho qua chuyện. Điểm kiểm tra ngữ pháp thì vẫn cứ lẹt đà lẹt đẹt. Tui biết ngay là cách này không ổn rồi.
Sau đó, tui quyết định phải thay đổi chiến thuật. Không thể nào cứ nhồi nhét một cách máy móc như vậy được. Tui bắt đầu ngồi lại, lật từng trang sách giáo khoa của nó, xem kỹ người ta dạy cái gì trước, cái gì sau.
Bắt đầu từ việc GỠ RỐI TỪNG CHÚT MỘT
Thay vì bắt nó học một lúc cả đống, tui chia nhỏ ra. Hôm nay chỉ học đúng thì hiện tại đơn thôi. Tui không chỉ đưa công thức S + V(s/es) đâu, mà tui lấy ví dụ từ chính những việc nó làm hàng ngày:
- “Con thức dậy lúc mấy giờ mỗi sáng?” -> I get up at 6 o’clock every morning.
- “Mẹ nấu cơm mỗi ngày.” -> Mom cooks meals every day.
Cứ thế, mỗi ngày một chút, tui lấy những câu đơn giản, gần gũi nhất để nó hình dung. Xong thì hiện tại đơn, thấy nó ổn ổn rồi mới chuyển qua quá khứ đơn. Lại tiếp tục lấy ví dụ thực tế: “Hôm qua con đi đâu chơi?”, “Hôm qua con ăn gì?”.
TIẾP THEO LÀ THỰC HÀNH LIÊN TỤC
Học xong lý thuyết suông mà không làm bài tập thì cũng như không. Tui tìm thêm các dạng bài tập khác nhau cho nó làm. Không chỉ bài trong sách giáo khoa đâu, tui còn lên mạng tìm mấy bài tập điền từ, chọn đáp án đúng, viết lại câu. Quan trọng là phải có đáp án để nó tự kiểm tra rồi tui giải thích lại chỗ sai.
Có những hôm, tui còn nghĩ ra trò chơi. Ví dụ, tui nói một câu tiếng Việt, bắt nó dịch sang tiếng Anh dùng đúng cái thì vừa học. Hoặc hai mẹ con cùng đặt câu với một từ mới nào đó, ai đặt được nhiều câu đúng hơn thì thắng. Vừa học vừa chơi vậy mà nó lại vào hơn.
Với phần so sánh hơn và so sánh nhất, tui cũng dùng đồ vật trong nhà để minh họa. “Cái bút này dài hơn cái bút kia.” (This pen is longer than that pen.) “Trong ba anh em, con là người cao nhất.” (You are the tallest of the three siblings.) Cứ nhìn tận mắt, sờ tận tay là nó dễ nhớ hơn nhiều.

CUỐI CÙNG LÀ SỰ KIÊN NHẪN VÀ KHUYẾN KHÍCH
Cái này quan trọng lắm nè. Con nít mà, có lúc nó tiếp thu nhanh, có lúc nó lại quên trước quên sau. Những lúc nó làm sai hay không nhớ công thức, tui cố gắng không la mắng, mà nhẹ nhàng giải thích lại. Tui hay nói: “Không sao, quên thì mình học lại, từ từ rồi sẽ nhớ.”
Mỗi khi nó làm đúng một bài khó, hay tự đặt được một câu phức tạp hơn bình thường, tui đều khen ngợi và động viên. “Con giỏi quá!”, “Thấy chưa, con làm được mà!”. Mấy lời khen nhỏ nhỏ vậy thôi mà nó có động lực hẳn.
Cứ kiên trì như vậy một thời gian, tui thấy thằng cu nhà tui tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ môn tiếng Anh như trước nữa, các bài kiểm tra ngữ pháp điểm cũng cải thiện đáng kể. Quan trọng hơn là nó bắt đầu thấy hứng thú hơn với việc học, đôi khi còn chủ động hỏi tui mấy câu khó nữa.
Đó, kinh nghiệm của tui chỉ có vậy thôi. Không có gì cao siêu đâu, chủ yếu là mình phải hiểu con mình, tìm cách nào phù hợp nhất với nó và quan trọng là phải kiên trì đồng hành cùng con. Chúc các phụ huynh khác cũng tìm được cách giúp con mình chinh phục tiếng Anh lớp 7 nhé!