Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình, chuyện cũng không có gì to tát đâu, chỉ là quanh quẩn việc học hành của bọn trẻ con thôi. Cụ thể là cái vụ “sách bài tập tiếng anh lớp 3” ấy mà.
Bắt đầu hành trình tìm sách
Chuyện là thế này, thằng cu nhà tôi năm nay lên lớp 3. Ở trường thì các cô cũng dạy tiếng Anh rồi đấy, nhưng mà tôi thấy cứ học chay trên lớp không thì không ăn thua. Về nhà nó toàn quên trước quên sau. Thế là tôi mới nghĩ, phải tìm thêm sách bài tập cho nó làm thêm ở nhà, vừa ôn lại kiến thức, vừa có cái để cọ xát.

Thế là cuối tuần, tôi lượn mấy vòng nhà sách. Ôi giời ơi, vào đấy mới thấy hoa cả mắt. Sách bài tập tiếng Anh lớp 3 thì vô số kể, đủ loại, đủ nhà xuất bản. Cuốn nào trông cũng bắt mắt, hình ảnh thì sinh động. Tôi đứng lật qua lật lại, xem hết cuốn này đến cuốn khác, đầu óc cứ ong ong lên.
Tôi cũng hỏi han mấy chị bán hàng, rồi mấy phụ huynh khác cũng đang đi mua sách. Mỗi người một ý. Có người bảo cứ sách của Nhà xuất bản Giáo dục mà mua, bám sát chương trình. Người thì lại khuyên mua mấy cuốn tham khảo của các trung tâm tiếng Anh, bài tập đa dạng hơn.
Quyết định và quá trình “thực hành”
Sau một hồi cân nhắc, tôi quyết định chọn một cuốn mà tôi thấy nội dung nó có vẻ dàn trải đều các kỹ năng: nghe, nói, đọc, viết ở mức độ cơ bản. Với lại, quan trọng là phần hình ảnh nó cũng ngộ nghĩnh, thằng cu nhà tôi nó thích mấy cái kiểu đấy. Tôi nghĩ, thôi thì cứ thử xem sao, không hợp thì mình đổi cuốn khác sau.
Mang sách về, ban đầu thằng bé cũng hào hứng lắm. Nó giở ra xem hình, rồi cũng hí hoáy làm được vài bài đầu tiên. Mấy bài nối từ, chọn tranh thì nó làm vèo vèo. Tôi cũng thấy mừng mừng trong bụng.
Nhưng mà, mọi chuyện không dễ dàng như mình tưởng. Đến mấy bài khó hơn một chút, ví dụ như điền từ vào chỗ trống hay nghe rồi chọn đáp án là bắt đầu thấy nó nhăn nhó. Có hôm, hai bố con ngồi với nhau cả buổi tối mà chỉ làm được có mấy bài. Tôi thì cố gắng giảng giải, nó thì cứ ngơ ngác. Nhiều lúc cũng phát cáu lên ấy chứ, nhưng lại phải kìm lại. Mình mà nổi nóng thì nó lại càng sợ, càng không muốn học.
Tôi nhận ra là, không phải cứ có sách bài tập là con mình nó tự giác học đâu. Quan trọng là mình phải kiên nhẫn ngồi kèm, hướng dẫn nó từ từ. Có những bài nó không hiểu, mình phải giải thích đi giải thích lại, tìm ví dụ thực tế cho nó dễ hình dung. Mệt phờ râu!
Rồi tôi cũng thử đổi cách. Thay vì bắt nó làm một lèo, tôi chia nhỏ ra. Mỗi ngày làm một ít thôi, khoảng 2-3 bài. Làm xong bài nào đúng, tôi khen nó một câu. Thỉnh thoảng có thưởng nhỏ nhỏ, kiểu như cho xem hoạt hình thêm 15 phút. Dần dần, nó cũng đỡ sợ hơn, có vẻ hợp tác hơn một chút.

Kết quả và chia sẻ thêm
Đến giờ thì cu cậu cũng quen với việc làm thêm bài tập tiếng Anh ở nhà rồi. Tất nhiên là vẫn có lúc lười, lúc mè nheo, nhưng mà so với hồi đầu thì tiến bộ hơn nhiều. Ít nhất là nó không còn sợ sệt khi nhìn thấy sách bài tập nữa. Vốn từ vựng cũng có vẻ khá hơn, đi học cô giáo cũng có phản hồi tích cực hơn một chút.
Qua cái vụ này, tôi thấy đúng là nuôi con không có gì là dễ dàng, nhất là chuyện học hành. Sách vở chỉ là công cụ thôi, cái chính vẫn là sự đồng hành và kiên trì của bố mẹ. Mà chọn sách cũng phải lựa cuốn nào phù hợp với con mình nữa, chứ không phải cứ sách đắt tiền, sách “hot” là tốt đâu.
Đấy, chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của tôi là vậy. Hy vọng có ích cho bố mẹ nào cũng đang trong hoàn cảnh tương tự. Cứ từ từ, rồi đâu cũng vào đấy cả thôi!