Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay rảnh rỗi, tôi quyết định lôi cuốn sách Tiếng Anh lớp 9 ra ôn lại chút kiến thức, cụ thể là phần Unit 1, mục “A Closer Look 2”. Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng mà hồi đi học, cứ đến phần này là y như rằng tôi lại thấy hơi “xoắn não” một chút, nhất là mấy cái ngữ pháp lằng nhằng.
Đầu tiên là tôi giở sách ra, nhìn lướt qua một lượt xem phần này nó có những gì. À, thì ra là tập trung vào mấy cái điểm ngữ pháp quan trọng của bài. Nhớ hồi đó, giáo viên giảng xong thì gật gù hiểu hiểu, nhưng đến lúc làm bài tập thì mới thấy nó “khoai” thật sự. Cứ lẫn lộn tùm lum hết cả lên.
Thế là hôm nay, tôi quyết tâm “xử lý” lại nó một cách bài bản. Tôi bắt đầu đọc kỹ lại từng phần lý thuyết. Đọc chậm thôi, vừa đọc vừa ngẫm. Chỗ nào mà sách ví dụ thì tôi cũng cố gắng tự đặt thêm một vài ví dụ tương tự của riêng mình. Ví dụ, cái phần nói về “wish clauses” – câu ước ấy. Hồi đó tôi hay nhầm lẫn giữa ước cho hiện tại, ước cho tương lai, với ước cho quá khứ lắm. Cái thì dùng “Past Simple”, cái thì “Past Perfect”, rồi “would + V-inf”, loạn cào cào.
Xong phần lý thuyết, tôi chuyển qua làm lại mấy bài tập trong sách. Lần này thì cẩn thận hơn nhiều. Mỗi câu tôi đều phân tích kỹ xem nó thuộc dạng nào, ngữ cảnh ra sao, rồi mới chọn đáp án hoặc viết câu. Có mấy câu vẫn sai nhé, không phải đúng hết đâu. Nhưng mà mỗi lần sai, tôi không bỏ qua. Tôi sẽ quay lại phần lý thuyết, đọc lại cho thật kỹ, xem mình sai ở đâu, tại sao lại sai. Cái cảm giác tự mình tìm ra lỗi sai rồi sửa được nó cũng “phê” lắm.
Tôi thấy cái phần “A Closer Look 2” này nó quan trọng ở chỗ giúp mình nắm chắc ngữ pháp để còn áp dụng vào nói với viết. Chứ học từ vựng không mà ngữ pháp yếu thì câu cú nó cũng không ra đâu vào đâu được.
Sau khoảng một tiếng rưỡi vật lộn, cuối cùng tôi cũng cảm thấy mình “thông suốt” hơn hẳn với cái Unit 1 “A Closer Look 2” này. Quan trọng nhất là phải kiên nhẫn và thực hành nhiều. Cứ đọc lý thuyết suông thì khó mà nhớ lâu được. Phải bắt tay vào làm bài tập, sai rồi sửa, sửa rồi lại làm, dần dần nó mới ngấm vào đầu.
À, còn một cái nữa tôi nhận ra là, đôi khi mình nên liên kết mấy cái điểm ngữ pháp này với những tình huống thực tế hay dùng. Ví dụ, khi nào thì mình thực sự cần dùng câu ước? Khi mình tiếc nuối một điều gì đó, hoặc mong muốn một điều gì đó tốt đẹp hơn. Cứ gắn nó với thực tế là dễ nhớ hơn nhiều.
Nói chung, buổi thực hành hôm nay của tôi cũng khá là hiệu quả. Từ một phần kiến thức hơi mơ hồ, giờ tôi đã thấy tự tin hơn nhiều rồi. Hy vọng chia sẻ này của tôi cũng giúp các bạn nào đang học phần này có thêm chút động lực nhé. Cứ từ từ mà gặm nhấm, rồi sẽ qua hết thôi!