Chào mọi người, hôm nay rảnh rỗi nên mình muốn chia sẻ một chút về quá trình mình cùng thằng cu nhà mình vật lộn với cái Unit 2: Communication của sách tiếng Anh lớp 8. Nói thật là ban đầu cũng hơi oải đấy, nhưng rồi cũng qua.
Bắt đầu thế nào?
Thì đầu tiên, mình cũng phải xem qua sách giáo khoa của nó cái đã. Unit 2 này chủ yếu xoay quanh mấy cái chủ đề giao tiếp hàng ngày, ví dụ như cách bắt chuyện, cách hỏi thăm, rồi thì cách bày tỏ ý kiến, đồng ý hay không đồng ý. Mình thấy phần từ vựng cũng không quá khó, nhưng mà để áp dụng vào nói chuyện thực tế thì lại là chuyện khác.
Thằng nhóc nhà mình thì nó học ngữ pháp cũng tạm, nhưng mà khoản nói thì ôi thôi, cứ ấp a ấp úng. Thế là mình quyết định phải xắn tay vào cùng nó thực hành thôi.
Quá trình thực hành cụ thể
Đầu tiên, mình bắt nó học thuộc hết từ vựng trong bài. Mình không bắt nó học vẹt đâu, mà mình hay lấy ví dụ thực tế, hoặc là cho nó đặt câu với mấy từ đó. Ví dụ, có từ “community service”, mình hỏi nó xem ở trường có hoạt động nào giống vậy không, kể ra xem. Cứ thế, từ nào cũng cố gắng liên hệ với cái gì đó quen thuộc.
Sau đó là đến phần mẫu câu giao tiếp. Cái này thì mình thấy trong sách có mấy đoạn hội thoại mẫu khá hay. Mình làm như sau:
- Mình đọc trước một lượt, giải thích cho nó hiểu ngữ cảnh.
- Rồi hai bố con cùng nhau đóng vai. Mình đóng một vai, nó đóng vai còn lại. Đổi vai qua lại cho quen.
- Lúc đầu nó nói còn vấp lắm, phát âm sai tùm lum. Mình cũng không nản, cứ kiên nhẫn sửa cho nó từng chút một. Quan trọng là tạo không khí vui vẻ, để nó không thấy sợ.
Có mấy cái hoạt động “Communication” trong sách, ví dụ như “Working in groups, discuss the importance of community activities” hay là “Role-play the conversations”, mình cũng tận dụng hết. Mình giả bộ làm bạn học của nó, rồi hai đứa cùng nhau thảo luận, tranh luận bằng tiếng Anh. Tất nhiên là ban đầu chỉ nói được câu ngắn, câu què thôi, nhưng dần dần cũng khá hơn.
Mình nhớ có một bài là phải mô tả về một lễ hội. Thằng cu nhà mình nó thích Tết Trung Thu, thế là mình bảo nó thử dùng tiếng Anh để kể xem Tết Trung Thu có gì vui, có những hoạt động gì. Nó cũng hí hoáy viết ra được mấy câu, rồi mình sửa lại cho nó mượt mà hơn. Sau đó bắt nó nói lại.
À, còn phần nghe nữa chứ. Phần nghe của Unit này cũng tập trung vào các đoạn hội thoại ngắn. Mình cho nó nghe đi nghe lại nhiều lần. Lần đầu thì cứ để nó nghe tự nhiên xem hiểu được bao nhiêu. Mấy lần sau thì mình có thể dừng lại ở những chỗ khó, giải thích thêm từ mới hoặc cấu trúc lạ.
Kết quả và cảm nhận
Sau khoảng một tuần tập trung ôn luyện cái Unit 2 này, mình thấy thằng nhóc nhà mình tự tin hơn hẳn khi nói tiếng Anh. Nó không còn sợ sai nữa, mà dám nói ra suy nghĩ của mình, dù đôi khi vẫn còn lỗi ngữ pháp hay phát âm. Mấy cái mẫu câu giao tiếp cơ bản nó cũng nhớ và vận dụng được.
Quan trọng nhất là nó không còn thấy tiếng Anh là một cái gì đó quá xa vời, đáng sợ nữa. Mình thấy việc thực hành thường xuyên, đặc biệt là thực hành nói, nó quan trọng vô cùng. Cứ mạnh dạn nói, sai đâu sửa đó, dần dần sẽ tiến bộ thôi.
Đấy, chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình như vậy. Hy vọng là có ích cho ai đó cũng đang có con học lớp 8 giống mình. Cứ kiên trì là được hết mọi người ạ!