Chào mọi người, dạo này tôi loay hoay mãi với cái vụ phiên âm bảng chữ cái tiếng Anh này đây. Thật sự là một hành trình cũng không hề đơn giản chút nào đâu, nhất là với một đứa phát âm tiếng Anh cứ lơ lớ như tôi hồi đó.
Hành trình bắt đầu từ đâu?
Chuyện là vầy, tôi nhận ra mình đọc tiếng Anh theo kiểu… tiếng Việt. Tức là chữ A thì cứ đọc là “a”, chữ B thì “bờ”, kiểu vậy đó. Thành ra khi nói chuyện với người nước ngoài, hoặc nghe họ nói tên riêng, tên đường phố, nhiều lúc mình không nhận ra, hoặc mình nói họ cũng không hiểu. Cay cú lắm!

Thế là tôi quyết tâm phải “chuẩn hóa” lại cái mồm mình, bắt đầu từ gốc rễ, chính là cái bảng chữ cái chết tiệt này.
Quá trình mày mò và thực hành
Đầu tiên, tôi lên mạng tìm một cái bảng phiên âm chữ cái tiếng Anh chuẩn chỉnh. Ui chao, nhìn vào mới thấy mình sai ơi là sai. Không phải cứ A B C như mình vẫn tưởng đâu.
Tôi bắt đầu đi từng chữ một:
- Chữ A thì phiên âm là /eɪ/. Nghe nó khác hẳn chữ “a” của mình. Tôi phải tập đọc đi đọc lại “ây, ây, ây”.
- Chữ E thì là /iː/, kéo dài ra một chút, chứ không phải “e” ngắn củn.
- Chữ I thì lại đọc là /aɪ/. Trời đất ơi, lúc đầu tôi cứ nhầm với chữ A.
- Mấy cái chữ như G (/dʒiː/) và J (/dʒeɪ/) cũng làm tôi đau đầu. Cứ lẫn lộn hoài.
- Rồi còn chữ H (/eɪtʃ/), nhiều người hay đọc thành “hắt”, nhưng nó phải có âm “ch” ở cuối.
- Chữ R (/ɑːr/ hoặc /ɑː/ tùy giọng Anh-Anh hay Anh-Mỹ) cũng là một thử thách, phải uốn lưỡi các kiểu.
- Chữ W (/ˈdʌbəljuː/) thì thôi rồi, dài ngoằng, đọc muốn hụt hơi.
- Chữ Z (/zed/ theo Anh-Anh hoặc /ziː/ theo Anh-Mỹ) cũng phải để ý.
Tôi làm gì để nhớ? Tôi chép cái bảng phiên âm ra một tờ giấy to, dán ở góc học tập. Mỗi ngày tôi dành khoảng 15-20 phút chỉ để nhìn vào đó và đọc to từng chữ một. Tôi còn tìm mấy video trên mạng, nghe người bản xứ họ phát âm rồi mình bắt chước theo. Có cái app phát âm nữa, tôi tải về, mỗi lần đọc xong nó chấm điểm, cũng thú vị phết.
Quan trọng nhất là tôi cố gắng lắng nghe thật kỹ và bắt chước càng giống càng tốt. Lúc đầu nghe mình đọc thấy ngượng mồm lắm, nhưng kệ, cứ đọc thôi. Sai thì sửa, sửa rồi lại sai, lại sửa tiếp. Cái giai đoạn này đúng là cần kiên trì.
Tôi còn tập thói quen khi gặp một từ mới nào đó, nếu không chắc cách đọc tên các chữ cái (ví dụ khi người ta spell tên), tôi sẽ tự nhẩm lại phiên âm của từng chữ cái đó. Ví dụ, tên “Peter”, tôi sẽ nhẩm P /piː/, E /iː/, T /tiː/, E /iː/, R /ɑːr/.
Kết quả ban đầu và cảm nhận
Sau khoảng một tuần tập trung, tôi bắt đầu thấy đỡ hơn. Ít nhất là khi nghe người ta đánh vần tên, tôi không còn ngơ ngác như trước. Phát âm của tôi khi đọc các chữ cái riêng lẻ cũng chuẩn hơn hẳn.

Tất nhiên là để thành thạo thì còn phải luyện nhiều, nhưng ít ra tôi đã xây được cái nền tảng ban đầu. Giờ thì tự tin hơn khi phải đánh vần tên mình hay hỏi tên người khác bằng tiếng Anh rồi.
Nói chung, cái gì cũng vậy, cứ chịu khó thực hành từ những cái cơ bản nhất thì sẽ thấy tiến bộ. Chia sẻ với mọi người chút kinh nghiệm “xương máu” của tôi vậy. Ai đang gặp vấn đề giống tôi thì thử cách này xem sao nhé!