Hôm nay muốn chia sẻ với cả nhà cái kinh nghiệm tôi vật lộn dạy con học tiếng Anh. Mới đầu cứ tưởng dễ ợt, ai ngờ mở sách ra thằng nhóc 2 tuổi chạy mất dép!
Mua đồ chơi đắt tiền bằng 2 tháng lương
Nghe quảng cáo trên mạng rần rần, tôi quyết định mua bộ flashcard điện tử tự phát âm. Về nhà mở ra như bảo bối, đặt thằng nhóc ngồi trước mặt bật mode dạy học. Mới đọc được 3 chữ “apple”, nó đứng phắt dậy giật thẻ card ném như đồ chơi. 5 triệu rưỡi bay vèo theo mấy miếng giấy bóng bay trần nhà.

Bỏ luôn cách truyền thống
Ngồi nghĩ lại thấy mình ngu thật. Trẻ con bụng dạ nào thích ngồi im học? Vứt hết sách vở đi, bắt đầu quan sát con tôi mê nhất cái gì. Thằng cu nhà tôi khỏi bàn:
- Mê nhất là ăn sáng với bánh mì phô mai nóng chảy
- Cực thích hóng chuyện khi tôi kể chuyện cổ tích
- Mắt sáng rực khi nhìn thấy con chó hàng xóm
Chiến thuật tấn công mọi lúc mọi nơi
Sáng hôm sau chuẩn bị bữa sáng, tôi cầm miếng phô mai chảy dí vào mũi nó: “Cheeeese! Con nhai nào, chew chew chew!”. Bữa trưa đang cắt thịt bò bỗng reo lên: “Look con bò, cow says mooooo”. Buổi tối đi ngủ thì thì thào: “Giờ là sleepy time con ơi, good night” rồi hôn cái chụt lên trán.
Hồi hộp chờ tín hiệu
Cứ thế ba tuần ròng rã như con vẹt, miệng lúc nào cũng lẩm bẩm vài từ tiếng Anh. Vợ nói tôi điên nhưng vẫn kiên trì. Rồi một sáng thằng nhóc chỉ tay vào con chó ngoài đường: “Dog… gâu gâu!”. Tôi ôm nó nhảy tưng tưng như trúng số, mừng hơn được thưởng Tết.
Giờ chỉ cần nói “brush teeth” là nó chạy vô nhà tắm, đòi “more” khi muốn ăn thêm. Đi học về còn mang dép của ba để nói: “Daddy shoes”. Tóm lại là cứ:
- Bỏ hết lý thuyết sang một bên
- Bắt chước cách con tập nói tiếng Việt
- Chèn tiếng Anh vào hoạt động nó thích
- Chả cần hoàn hảo, sai ngữ pháp cũng kệ
Đứa lớn nhà tôi học thuộc bảng chữ cái trong 1 tháng. Đứa nhỏ này chưa biết mặt chữ nhưng nghe hiểu được cả chục từ, quan trọng là nó không sợ tiếng Anh. Ai đang vất vả như tôi hồi trước thì thử coi sao nhé!