Chào mọi người, hôm nay mình xin chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của bản thân trong việc cho bọn trẻ con ở nhà làm quen với tiếng Anh. Ban đầu mình cũng loay hoay lắm, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng.
Hành trình bắt đầu gian nan
Lúc mới nghĩ đến chuyện cho con học tiếng Anh, mình cũng lên mạng tìm hiểu đủ kiểu. Nào là trung tâm này, phần mềm kia, rồi sách vở, tài liệu. Thực sự là một mớ bòng bong. Mình cũng mua thử vài cuốn sách tranh song ngữ về đọc cho cu cậu nghe. Ban đầu nó cũng có vẻ tò mò, chỉ trỏ hình ảnh, nhưng được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu thấy chán. Ép học thì nó khóc, không ép thì mình sốt ruột.

Mình cũng thử cho xem mấy video ca nhạc tiếng Anh cho trẻ em trên mạng. Hiệu quả thì có chút chút, nó cũng nhún nhảy theo được vài bài, nhưng bảo nói theo thì chịu. Mình cảm thấy có gì đó không ổn, kiểu học vẹt này chắc không ăn thua.
Thay đổi cách tiếp cận
Sau một thời gian vật lộn, mình nhận ra là trẻ con nó học tốt nhất khi thấy vui và thoải mái. Ép buộc chỉ làm chúng nó sợ học thôi. Thế là mình quyết định đổi chiến thuật.
Đầu tiên, mình ngừng hẳn việc “dạy” theo kiểu truyền thống. Thay vào đó, mình cố gắng tạo ra một môi trường có tiếng Anh một cách tự nhiên nhất có thể. Ví dụ, khi chơi cùng con, mình sẽ chêm vào vài từ tiếng Anh đơn giản. Lúc đầu chỉ là những từ chỉ đồ vật quen thuộc:
- “Con muốn lấy ball (quả bóng) không?”
- “Đây là car (ô tô) của con này.”
- “Ăn apple (táo) nhé?”
Ban đầu nó ngơ ngác, nhưng mình cứ lặp đi lặp lại, vừa nói vừa chỉ vào đồ vật. Dần dần, nó cũng hiểu và bắt đầu ê a theo. Quan trọng là mình không bắt nó phải nói đúng ngay, cứ kiên nhẫn thôi.
Thứ hai, mình tận dụng tối đa các bài hát tiếng Anh vui nhộn. Mấy bài như “Baby Shark”, “Twinkle Twinkle Little Star”, “Wheels on the Bus” đúng là cứu cánh. Mình mở cho nghe lúc chơi, lúc tắm, thậm chí lúc ăn. Rồi hai mẹ con cùng hát, cùng làm động tác theo. Vui lắm! Dần dà, con mình thuộc được cả bài, dù phát âm chưa chuẩn nhưng mà nó thích.
Thứ ba, mình chọn những cuốn truyện tranh tiếng Anh có hình ảnh thật to, màu sắc bắt mắt và nội dung đơn giản. Mình không dịch từng chữ một sang tiếng Việt mà cố gắng diễn đạt bằng hành động, giọng điệu để con hiểu. Thỉnh thoảng mình lại hỏi “Where is the dog?” rồi chỉ vào con chó, lặp đi lặp lại. Mục tiêu là để con quen với âm thanh và ngữ điệu trước đã.
Kết quả và những điều rút ra
Sau khoảng một thời gian kiên trì áp dụng mấy cách này, mình thấy con bắt đầu có phản xạ với tiếng Anh tốt hơn. Nó hiểu được nhiều từ đơn giản và cả những câu lệnh ngắn. Quan trọng nhất là nó không còn sợ tiếng Anh nữa, mà ngược lại rất hào hứng mỗi khi mình nói “Let’s sing a song!” hay “Read a book!”.

Tất nhiên, mình biết đây mới chỉ là bước khởi đầu. Nhưng mình tin rằng việc tạo ra một môi trường vui vẻ, không áp lực là chìa khóa quan trọng nhất khi cho trẻ làm quen với một ngôn ngữ mới. Mình không đặt nặng mục tiêu con phải nói sõi ngay hay phải thi chứng chỉ này nọ. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu thôi các bạn ạ.
Mình thấy quan trọng là:
- Kiên nhẫn: Đừng nản nếu con chưa tiếp thu ngay.
- Tạo hứng thú: Biến việc học thành trò chơi.
- Lặp đi lặp lại: Trẻ con học qua sự lặp lại.
- Không áp lực: Đừng so sánh con mình với con người ta.
Đó là chút kinh nghiệm nhỏ của mình. Hy vọng có thể giúp ích được cho bố mẹ nào cũng đang loay hoay trên hành trình này. Chúc các bạn thành công!