Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình ôn luyện tiếng Anh lớp 11 của bản thân. Nói thật là hồi đó cũng trầy trật lắm chứ không phải dễ dàng gì đâu.
Hồi mới lên lớp 11, tôi cũng hơi chủ quan, nghĩ chắc tiếng Anh nó cũng như hồi lớp 10 thôi, cứ túc tắc là qua. Ai dè, lượng kiến thức nó nặng hơn hẳn. Đầu tiên, tôi lôi sách giáo khoa ra, cố gắng gặm nhấm từng bài một. Từ vựng thì nhiều, ngữ pháp thì bắt đầu có mấy cái cấu trúc phức tạp như câu điều kiện loại hỗn hợp, rồi thì mấy cái bị động đặc biệt. Thực sự là nhìn vào thấy hơi hoảng.

Thế là tôi bắt đầu lập kế hoạch. Không thể học kiểu nước đến chân mới nhảy được. Mỗi ngày tôi dành ra khoảng 1-2 tiếng chỉ để học tiếng Anh. Tôi chia nhỏ ra, hôm nay học từ vựng của unit này, mai làm bài tập ngữ pháp của unit kia. Tôi sắm một cuốn sổ tay dày cộp, ghi chép cẩn thận. Bên trái là từ mới, nghĩa tiếng Việt, loại từ. Bên phải là ví dụ minh họa cho từ đó, cố gắng lấy ví dụ gần gũi với mình cho dễ nhớ.
Về phần ngữ pháp, ôi thôi, cái này mới là ác mộng. Mấy cái thì quá khứ hoàn thành tiếp diễn với tương lai hoàn thành nó cứ lằng nhằng trong đầu. Tôi tìm thêm sách bài tập nâng cao để làm. Cứ làm nhiều rồi tự nhiên nó ngấm. Chỗ nào không hiểu, tôi mạnh dạn khoanh tròn lại, hôm sau đến lớp là hỏi thầy cô hoặc bạn bè ngay. Đừng có ngại, không biết thì phải hỏi, giấu dốt là tự hại mình thôi.
Kỹ năng nghe nói thì sao? Hồi đó tôi cũng không có điều kiện đi học thêm trung tâm này kia nhiều. Tôi tận dụng tối đa internet. Tôi hay lên mấy trang web có bài nghe theo chủ đề của lớp 11, bật đi bật lại nghe. Ban đầu nghe không hiểu gì hết, chỉ bắt được vài từ khóa. Nhưng cứ kiên trì, dần dần tai mình nó quen. Rồi tôi còn tập nói một mình trước gương nữa. Nghe thì hơi kỳ cục, nhưng mà nó giúp mình tự tin hơn khi phải nói trước lớp.
Có một giai đoạn tôi thấy nản vô cùng. Học mãi mà điểm kiểm tra vẫn lẹt đẹt. Lúc đó tôi tạm dừng việc nhồi nhét kiến thức lại một chút. Thay vào đó, tôi tìm mấy bộ phim tiếng Anh có phụ đề, hoặc nghe nhạc US-UK. Ban đầu là để giải trí, nhưng không ngờ nó lại giúp mình làm quen với ngữ điệu, cách diễn đạt tự nhiên của người bản xứ. Cái này nó ngấm từ từ, chứ không phải một sớm một chiều.
Sau đó, tôi quay lại với sách vở, nhưng với một tâm thế khác. Tôi không còn học vì điểm số nữa, mà học để hiểu, để dùng được. Tôi bắt đầu viết những đoạn văn ngắn bằng tiếng Anh về các chủ đề trong sách, rồi nhờ bạn bè hoặc thầy cô sửa lỗi. Mỗi lần được sửa, mình lại học thêm được một chút.
Cứ như vậy, từng chút một, tôi cũng dần dần chinh phục được cái chương trình tiếng Anh lớp 11. Đến cuối năm, điểm số của tôi cũng cải thiện đáng kể, nhưng quan trọng hơn là tôi thấy mình tự tin hơn hẳn khi dùng tiếng Anh.
Nói tóm lại, quá trình của tôi là:

- Nhận diện khó khăn: Thấy được lượng kiến thức nặng hơn.
- Lên kế hoạch cụ thể: Chia nhỏ thời gian, mục tiêu học tập.
- Ghi chép cẩn thận: Dùng sổ tay từ vựng, ngữ pháp.
- Thực hành liên tục: Làm nhiều bài tập, nghe nói thường xuyên.
- Không ngại hỏi: Trao đổi với thầy cô, bạn bè.
- Tìm niềm vui trong học tập: Kết hợp giải trí như xem phim, nghe nhạc.
- Kiên trì và không bỏ cuộc: Đây là yếu tố quan trọng nhất.
Đó là toàn bộ quá trình thực tế của tôi khi đối mặt với tiếng Anh lớp 11. Hy vọng những chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho bạn nào đó đang cảm thấy bối rối nhé. Cứ cố gắng rồi sẽ thành công thôi!