Chào mọi người, hôm nay tôi lại ngoi lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của bản thân đây. Chuyện là hồi đó tôi cũng vật lộn với môn tiếng Anh lớp 12 lắm, nhất là khi kỳ thi đại học nó cứ lơ lửng trước mắt. Áp lực kinh khủng khiếp!
Hành trình “vật lộn” với tiếng Anh cuối cấp của tôi
Thú thật là ban đầu tôi cũng hoang mang lắm, kiểu không biết bắt đầu từ đâu, học cái gì trước cái gì sau. Sách vở thì một đống, đề cương thì dài dằng dặc. Cảm giác như kiểu mình đang bơi giữa biển mà không thấy bờ đâu ấy.

Bước đầu tiên: Xác định mục tiêu và lên kế hoạch
Tôi ngồi lại, hít một hơi thật sâu, rồi tự nhủ là phải bình tĩnh. Việc đầu tiên tôi làm là xem lại cấu trúc đề thi đại học môn tiếng Anh những năm trước. Tôi ghi ra những phần nào hay ra, phần nào mình yếu, phần nào mình có thể “ăn điểm” được. Rồi tôi bắt đầu chia nhỏ mục tiêu ra, ví dụ tuần này phải nắm chắc thì quá khứ đơn, tuần sau là câu bị động, kiểu kiểu vậy. Tôi cũng sắm vài cuốn sách tham khảo mà thấy bạn bè hay thầy cô giới thiệu, chủ yếu là sách bài tập với sách tổng hợp ngữ pháp.
Quá trình “cày cuốc”
Nói thì dễ chứ làm mới thấy nó gian nan. Tôi dành thời gian mỗi ngày cho tiếng Anh, không nhiều thì ít, nhưng phải đều. Buổi sáng sớm tôi hay học từ vựng. Tôi có một cuốn sổ nhỏ, chép từ mới vào đấy, kèm theo nghĩa, ví dụ, rồi thỉnh thoảng lôi ra đọc lại. Mấy cái flashcard cũng hữu dụng phết, nhất là lúc ngồi chờ xe buýt hay giải lao.
Ngữ pháp thì tôi ôn lại từ gốc. Tôi làm hết bài tập trong sách giáo khoa, rồi đến sách tham khảo. Chỗ nào không hiểu thì đánh dấu lại, hỏi bạn bè, hỏi thầy cô. Nhiều lúc cũng nản lắm, nhất là mấy cái cấu trúc phức tạp, học trước quên sau. Nhưng cứ cố gắng nhai đi nhai lại, rồi cũng ngấm dần.
Phần đọc hiểu là phần tôi thấy khó nhằn nhất. Tôi bắt đầu bằng việc đọc những bài ngắn, dễ trước, rồi tăng dần độ khó. Tôi tập trung vào việc tìm ý chính, đoán nghĩa của từ qua ngữ cảnh, rồi trả lời câu hỏi. Quan trọng là phải bấm giờ, để quen với áp lực thời gian khi thi thật.
À, còn luyện đề nữa chứ. Giai đoạn cuối là tôi chỉ có đâm đầu vào luyện đề thôi. Cứ làm xong một đề là tôi lại ngồi check đáp án, xem mình sai ở đâu, tại sao sai. Tôi có một cuốn sổ riêng để ghi lại những lỗi sai hay gặp, để lần sau không mắc phải nữa. Nhiều khi làm đề điểm thấp tè, buồn ơi là buồn, nhưng rồi lại tự động viên mình cố gắng tiếp.

- Sáng sớm: Học từ vựng, ôn lại từ cũ.
- Trong ngày: Làm bài tập ngữ pháp, đọc hiểu. Cố gắng chia đều thời gian cho các kỹ năng.
- Cuối tuần: Luyện đề tổng hợp, bấm giờ như thi thật.
- Luôn luôn: Ghi chép lỗi sai và những kiến thức mới học được.
Kết quả và chút “chiêm nghiệm”
Đến ngày thi, nói thật là tôi cũng run lắm, nhưng đỡ hơn nhiều so với lúc chưa ôn luyện gì. Lúc vào phòng thi, tôi cố gắng giữ bình tĩnh, đọc kỹ đề, phân bổ thời gian hợp lý. Những kiến thức mình đã “cày cuốc” bấy lâu nó cứ thế tuôn ra.
Kết quả thì cũng không phải quá xuất sắc, nhưng đủ để tôi vào được trường mình mong muốn. Quan trọng hơn là tôi thấy mình đã vượt qua được chính bản thân mình, chiến thắng được sự lười biếng và nỗi sợ hãi ban đầu.
Nhìn lại cả quá trình, tôi thấy việc học tiếng Anh lớp 12, hay bất cứ môn nào khác, nó giống như chạy marathon vậy đó. Phải có sự kiên trì, bền bỉ, và một kế hoạch rõ ràng. Đừng sợ sai, sai thì sửa, rồi mình sẽ tiến bộ thôi. Cứ cố gắng hết mình thì kiểu gì cũng có kết quả tốt đẹp chờ mình phía trước.
Đó là chút chia sẻ của tôi. Hy vọng nó có ích cho bạn nào đang trong hoàn cảnh giống tôi ngày xưa. Chúc các bạn học tốt!