Chào mọi người, hôm nay tôi lại mò lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chả là dạo này tôi có kèm cu cậu nhà tôi học bài tiếng Anh lớp 5, đúng cái bài về “Family and Friends”. Ban đầu cũng hơi loay hoay không biết bắt đầu từ đâu cho nó hiệu quả, vì sách giáo khoa thì cũng chỉ có vậy, mà mình muốn con nó nhớ lâu, dùng được cơ.
Giai đoạn chuẩn bị “đồ nghề”
Thế là tôi bắt đầu lục lọi. Đầu tiên, tôi lôi hết sách giáo khoa, sách bài tập tiếng Anh của nó ra xem lại. Rồi tôi nghĩ xem ngoài mấy cái từ vựng khô khan trong sách, mình có thể mở rộng thêm cái gì liên quan đến gia đình, bạn bè mà nó gần gũi không. Tôi cũng chuẩn bị thêm ít giấy màu, bút vẽ, kéo, hồ dán. Nghĩ bụng là lát nữa thể nào cũng có trò gì đó dùng đến mấy thứ này.

Bắt tay vào thực hành với cu cậu
Rồi, đến giờ học của hai bố con. Tôi không bắt nó ngồi vào bàn học ngay đâu.
- Đầu tiên, tôi khơi gợi bằng cách hỏi chuyện linh tinh về ông bà, cô dì chú bác, bạn bè của nó bằng tiếng Việt trước đã. Xem nó nhớ được những ai, mối quan hệ thế nào.
- Sau đó, tôi mới lật giở sách ra, chỉ vào từng bức tranh gia đình, bạn bè trong đó. Tôi đọc to các từ mới: father, mother, brother, sister, grandfather, grandmother, friend, best friend… Mấy từ này thì nó cũng biết sơ sơ rồi.
- Tiếp theo, tôi lấy mấy cái giấy màu đã chuẩn bị, cắt thành nhiều hình người đơn giản. Tôi đưa cho nó bút, bảo nó vẽ mặt mũi, tóc tai cho từng hình rồi viết tên tiếng Anh của thành viên gia đình hoặc bạn bè tương ứng bên dưới. Ví dụ, vẽ hình bố thì ghi “father”, vẽ hình bạn thân thì ghi “best friend”.
- Xong xuôi phần hình ảnh, tôi bắt đầu dạy nó các cấu trúc câu đơn giản. Kiểu như “This is my father.” “He is a doctor.” (nếu biết nghề nghiệp) hoặc “This is my friend, Lan.” “She is kind.” Tôi làm mẫu trước, rồi hai bố con thay phiên nhau chỉ vào các hình vẽ và nói.
- Để cho nó đỡ chán, tôi bày ra trò chơi. Tôi giấu mấy cái hình nhân vật đi, rồi đố nó tìm. Tìm được hình nào thì phải nói được tên nhân vật đó bằng tiếng Anh. Hoặc là tôi miêu tả một người trong gia đình (ví dụ: “This person is old and has white hair.”) rồi đố nó đoán xem đó là ai (“Is it grandfather?”).
- Có một hoạt động nữa mà cu cậu nhà tôi khá thích, đó là tạo một cái “family tree” (cây gia đình) đơn giản. Tôi vẽ một cái cây to lên tờ giấy A3, rồi cùng nó dán các hình nhân vật đã làm vào đúng vị trí. Vừa dán vừa ôn lại từ vựng và mối quan hệ.
- Cuối cùng, tôi khuyến khích nó tập nói một đoạn ngắn giới thiệu về gia đình và bạn thân của mình. Ban đầu thì nó còn ngắc ngứ, nhưng tôi cứ động viên, sai đâu thì sửa nhẹ nhàng ở đó.
Kết quả và cảm nhận
Sau mấy buổi hì hục như vậy, tôi thấy cu cậu có vẻ hào hứng hơn với việc học tiếng Anh. Nó nhớ từ vựng nhanh hơn, và quan trọng là nó dám nói, dù chỉ là những câu đơn giản. Mấy cái hình nhân vật bằng giấy màu nó vẫn còn giữ, thỉnh thoảng lại lôi ra chơi trò đóng vai.
Theo tôi thấy, quan trọng nhất là mình phải kiên nhẫn và biến việc học thành một trò chơi thú vị. Trẻ con mà, cứ có hình ảnh, màu sắc, hoạt động là chúng nó thích ngay. Chứ cứ bắt học thuộc lòng chay thì chán lắm. Với lại, tạo cơ hội cho con thực hành nói thường xuyên cũng rất cần thiết. Cứ mạnh dạn nói, sai thì sửa, dần dần sẽ quen thôi.
Đấy, chút kinh nghiệm nhỏ của tôi khi đồng hành cùng con học tiếng Anh chủ đề “Family and Friends” là vậy. Hy vọng có ích cho ai đó cũng đang loay hoay giống tôi lúc đầu.