Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình khi cùng thằng cu nhà tôi vật lộn với cái bài tiếng anh lớp 6 unit 1 skills 1. Nghe thì có vẻ đơn giản đúng không? Sách lớp 6 mà, lại còn unit 1, mở đầu nhẹ nhàng. Ấy thế mà cũng tốn của tôi cả buổi tối đấy, không đùa đâu.
Đầu tiên, tôi lôi thằng bé vào bàn học. Nó thì cũng không hào hứng lắm đâu, nhưng mà lịch học thêm ở nhà thì phải theo thôi. Tôi mở sách ra, phần Skills 1 này thì chủ yếu là luyện hai kỹ năng Reading và Speaking, xoay quanh chủ đề “My New School” – trường học mới của tôi. Nghe có vẻ thân thuộc nhỉ?
Phần Reading – Đọc hiểu
Tôi bắt đầu với phần đọc trước. Có một đoạn văn ngắn, kể về bạn Vy và ngôi trường mới của bạn ấy. Xong rồi bên dưới là mấy câu hỏi trắc nghiệm, kiểu như Vy thích gì ở trường, trường có những gì, vân vân. Tôi bảo con đọc kỹ đoạn văn. Nó cũng ậm ừ đọc, nhưng mà đọc xong mặt cứ ngơ ngác.
Đến lúc làm bài tập, nó bắt đầu lúng túng. Có câu thì nó chọn đúng ngay, chắc là từ dễ nhìn thấy. Nhưng có câu thì nó cứ phân vân, đọc đi đọc lại đoạn văn mà vẫn không chắc. Tôi phải ngồi kè kè, chỉ cho nó cách tìm từ khóa trong câu hỏi, rồi soi lên đoạn văn xem thông tin nó nằm ở đâu. Mệt thật sự! Ví dụ, hỏi “Vy’s new school is…” rồi cho mấy lựa chọn, nó cứ nhìn vào mấy câu đầu tiên mà không chịu đọc hết để tìm đúng ý. Tôi phải nhắc là đọc kỹ, đừng có thấy chữ giống giống là khoanh bừa.
Cũng mất kha khá thời gian thì mới xong được phần này. Tôi thấy vấn đề không phải là từ mới quá nhiều, mà là kỹ năng tìm và chắt lọc thông tin của bọn trẻ con còn yếu. Cứ đọc lướt lướt rồi đoán thôi.
Phần Speaking – Luyện nói
Xong phần đọc, tôi chuyển sang phần nói. Phần này thì yêu cầu các bạn học sinh phỏng vấn nhau về trường học, dựa vào mấy câu hỏi gợi ý trong sách. Ví dụ như: “What’s the name of your school?”, “Where is it?”, “How many students are there?”, “What do you do at break time?”.
Vì ở nhà có hai bố con, nên tôi đóng vai bạn học của nó. Tôi hỏi trước, nó trả lời. Lúc đầu nó còn ngại, nói lí nhí. Tôi phải khuyến khích mãi, bảo cứ nói tự nhiên, sai thì sửa, có gì đâu mà sợ. Mấy câu đầu thì còn đơn giản, nhưng đến mấy câu cần nó phải tự nghĩ thêm thông tin thì bắt đầu ấp úng.
Ví dụ, câu “What do you do at break time?”, nó chỉ trả lời cụt lủn “Play with friends”. Tôi phải gợi ý thêm, kiểu “Play what? Play football, play hide-and-seek, or read books in the library?”. Nó mới chịu nói dài hơn một chút. Xong rồi đổi vai, nó hỏi tôi trả lời. Cái này thì nó có vẻ thích hơn, vì được “hành” bố.
Thực ra, cái khó của phần nói này là tạo ra một môi trường tự nhiên để bọn trẻ nó dám nói. Ở lớp thì có bạn bè, không khí khác. Ở nhà với bố mẹ nhiều khi chúng nó lại thấy áp lực hơn. Tôi cố gắng tạo không khí vui vẻ, thỉnh thoảng pha trò một chút để nó đỡ căng thẳng.
Kết thúc buổi “thực hành”, tôi thấy đúng là dạy con học không hề đơn giản. Cứ tưởng kiến thức lớp 6 nó dễ ợt, nhưng để con thực sự hiểu và vận dụng được thì cũng cần nhiều kiên nhẫn và phương pháp. Cái Unit 1 Skills 1 này, tuy là bài mở đầu, nhưng nó cũng là nền tảng cho các kỹ năng sau này. Thôi thì cứ từ từ, mỗi ngày một chút, mưa dầm thấm lâu vậy. Quan trọng là con nó không thấy sợ học tiếng Anh là được rồi. Chứ cái bài này nhìn vậy mà cũng tốn cả buổi tối của hai bố con đấy, mệt phờ râu!