Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây để chia sẻ một chút về cái công cuộc học hành của bọn trẻ con nhà mình, cụ thể là cái môn tiếng Anh lớp 7. Chuyện là hôm rồi, thằng cu nhà tôi nó cứ loay hoay với quyển sách giáo khoa, mặt mày nhăn nhó thấy thương. Tôi mới lại gần hỏi xem sao thì nó chỉ vào đúng cái trang 24.
Thú thật với các bác, tôi cũng không phải dân chuyên Anh gì cho cam, nhưng con học thì mình cũng phải ngó nghiêng xem thế nào. Thế là tôi cũng ngồi xuống, lật giở cái trang 24 ấy ra xem nó có cái gì mà làm khó thằng bé nhà mình thế. Ban đầu nhìn vào thì cũng thấy một mớ chữ với hình ảnh, có vẻ là một bài đọc hay bài nghe gì đó, tôi cũng chưa hình dung ra ngay.

Quá trình “vật lộn” cùng con
Đầu tiên, tôi bảo thằng cu đọc to cái yêu cầu của bài lên xem nào. Nó đọc xong, tôi cũng láng máng hiểu là bài này yêu cầu đọc một đoạn văn rồi trả lời câu hỏi, hoặc là điền từ vào chỗ trống gì đó. Nhìn mặt nó thì vẫn còn ngơ ngác lắm, chắc là chưa biết bắt đầu từ đâu.
Tôi mới bảo nó: “Nào, bây giờ con cứ đọc từ từ từng câu một trong cái đoạn văn cho bố nghe. Chỗ nào có từ mới không hiểu thì khoanh tròn lại.” Thế là nó cũng bắt đầu ê a đọc. Đọc xong lượt đầu, tôi thấy nó khoanh cũng kha khá từ. Tôi cũng không vội giải thích nghĩa ngay, mà thử hỏi xem nó đoán nghĩa của từ đó dựa vào những từ xung quanh xem sao. Có từ đoán đúng, có từ thì trật lất, nhưng ít ra là nó cũng chịu khó suy nghĩ.
Sau khi giải quyết xong mớ từ mới, tôi lại bảo nó đọc lại một lần nữa, lần này cố gắng hiểu nội dung chính của từng đoạn nhỏ. Đọc xong, tôi bắt đầu đặt mấy câu hỏi đơn giản liên quan đến nội dung bài. Ví dụ như “Nhân vật chính trong bài là ai?”, “Họ đang làm gì?”, “Chuyện gì đã xảy ra?”. Cứ thế, hai bố con vừa hỏi vừa đáp, dần dần thằng bé cũng nắm được sơ sơ nội dung.
Tiếp đến là phần bài tập. Mấy cái câu hỏi trắc nghiệm thì có vẻ dễ thở hơn. Còn cái phần điền từ vào chỗ trống thì cũng hơi khoai một chút. Tôi lại phải gợi ý cho nó, ví dụ như “Chỗ này cần một danh từ hay động từ?”, “Từ này có liên quan gì đến chủ đề mình vừa đọc không?”. Cứ tỉ mẩn từng tí một như thế.
Kết quả và chút chia sẻ
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ hì hục với cái trang 24 ấy, cuối cùng thì thằng cu nhà tôi cũng hoàn thành xong bài tập. Nhìn nó có vẻ thoải mái hơn hẳn, không còn nhăn nhó như lúc đầu nữa. Tôi thấy nó hiểu bài hơn, và quan trọng là nó không còn cảm thấy sợ cái trang sách đó nữa.
Qua cái buổi “thực hành” bất đắc dĩ với trang 24 sách tiếng Anh lớp 7 này, tôi mới nghiệm ra một điều. Nhiều khi bọn trẻ nó không hiểu bài không phải vì bài quá khó, mà có thể là do chúng nó chưa biết cách tiếp cận, hoặc là hơi thiếu tự tin một chút. Mình là bố mẹ, chịu khó ngồi cùng con, gỡ rối cho con từng chút một, thì mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi.
Thực ra, mỗi lần cùng con học như thế này, tôi cũng học thêm được nhiều thứ. Học được cách kiên nhẫn hơn, học được cách giải thích vấn đề sao cho con dễ hiểu. Đúng là việc học không bao giờ là thừa cả, các bác ạ. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi cũng có ích cho ai đó đang có con học lớp 7 giống nhà tôi. Chúc các bác và các cháu học tốt!
