Chào mọi người, nay cuối tuần rảnh rỗi nên tôi lại lôi mấy thứ hay ho ra chia sẻ với cả nhà đây. Chuyện là hôm trước tôi có dịp “thực hành” lại kiến thức tiếng Anh lớp 7, cụ thể là cái trang 47 trong sách giáo khoa của bọn nhỏ. Nghe thì có vẻ đơn giản đúng không? Ừ thì tôi cũng từng nghĩ thế đấy, cho đến khi thực sự bắt tay vào.
Bắt đầu từ đâu?
Mọi chuyện bắt đầu cũng tình cờ lắm. Bữa đó con em gái nó réo, kêu anh ơi qua xem giúp cháu bài tiếng Anh với, em bận túi bụi không ngó nghiêng gì được. Cháu nó đang học lớp 7, mà dạo này chương trình cải cách, sách vở cũng khác xưa nhiều. Tôi thì cũng lâu lắm rồi không đụng đến sách tiếng Anh phổ thông, chỉ dùng tiếng Anh giao tiếp công việc là chính. Nghĩ bụng, ôi dào, tiếng Anh lớp 7 thì có gì khó đâu, mình xử lý trong một nốt nhạc.
Thế là tôi ung dung sang nhà nó, trong đầu vẫn còn “tự tin” lắm. Cháu nó mang sách ra, lật đúng trang 47. Tôi nhìn qua một lượt. À, thì ra là một bài đọc hiểu, kèm theo mấy bài tập từ vựng với ngữ pháp liên quan đến chủ đề của bài đọc. Chủ đề cũng quen thuộc thôi, hình như là về các hoạt động ngoại khóa hay sở thích gì đó của lứa tuổi teen.
Quá trình “vật lộn” cụ thể
Đầu tiên, tôi bảo cháu đọc to bài đọc lên một lượt. Giọng cháu nó thì cũng khá, nhưng có vài từ phát âm chưa chuẩn lắm. Tôi cũng phải căng tai ra nghe, rồi thỉnh thoảng dừng lại chỉnh cho nó. Xong phần đọc, tôi mới hỏi: “Con hiểu bài này nói về cái gì không?”. Nó gãi đầu gãi tai, bảo cũng hiểu sơ sơ. Thế là tôi lại phải ngồi giải thích kỹ hơn từng đoạn một.
Có mấy từ mới mà đến cả tôi cũng phải tra lại từ điển cho chắc. Đúng là lâu không dùng, kiến thức nó cũng mai một đi ít nhiều. Tôi với cháu loay hoay một hồi với cái điện thoại để tra từ, rồi ghi chú lại nghĩa với cách dùng.
Tiếp đến là phần bài tập. Có mấy dạng như sau:
- Tìm từ đồng nghĩa/trái nghĩa trong bài.
- Trả lời câu hỏi dựa vào nội dung bài đọc.
- Hoàn thành câu với từ cho sẵn.
- Sắp xếp lại các từ để tạo thành câu hoàn chỉnh.
Cái phần tìm từ đồng nghĩa, trái nghĩa thì cũng không quá khó. Nhưng đến phần trả lời câu hỏi, cháu nó hơi lúng túng. Kiểu như đọc thì hiểu, nhưng để diễn đạt lại thành câu trả lời hoàn chỉnh thì lại gặp vấn đề. Tôi phải gợi ý, đặt câu hỏi dẫn dắt, rồi cùng cháu nó xây dựng câu trả lời. Mệt phết chứ chẳng đùa!
Khó nhằn nhất có lẽ là phần ngữ pháp, đặc biệt là mấy cấu trúc câu phức tạp hơn một chút. Ví dụ, dùng “so that” để chỉ mục đích, hay mấy cái câu điều kiện loại 1. Tôi phải giảng lại lý thuyết, cho ví dụ minh họa, rồi mới cùng cháu nó làm bài. Có lúc hai chú cháu còn tranh luận xem đáp án nào đúng nữa cơ. Cũng may là cuối cùng cũng thống nhất được.
Kết quả và cảm nhận
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ “đánh vật” với trang sách đó, thì cuối cùng mọi thứ cũng được giải quyết ổn thỏa. Cháu nó làm xong hết bài tập, mặt mày tươi tỉnh hẳn lên. Tôi thì cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà cũng thấy hơi “oải”.
Qua cái buổi “thực hành” bất đắc dĩ này, tôi mới thấy là kiến thức tiếng Anh, dù là ở cấp độ nào, cũng cần phải ôn luyện thường xuyên. Đừng có chủ quan nghĩ rằng mình biết rồi là nó sẽ mãi ở đó. Với lại, việc dạy cho người khác hiểu cũng là một cách hay để mình củng cố lại kiến thức. Nhiều khi mình tưởng mình hiểu rồi, nhưng đến lúc phải giải thích cho người khác thì mới nhận ra là mình còn mơ hồ ở chỗ nào đó.
Nói chung, đó là một trải nghiệm khá thú vị. Lâu lâu được quay lại thời học sinh, mày mò từng trang sách cũng hay hay. Mà quan trọng nhất là giúp được cháu nó, thấy nó hiểu bài là mình cũng vui lây. Hôm nay chia sẻ chút kinh nghiệm “xương máu” vậy thôi, hy vọng mọi người thấy giải trí. Hẹn gặp lại ở những bài chia sẻ khác nhé!