Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay cuối tuần rảnh rỗi, tôi lại lôi cái cuốn sách tiếng Anh lớp 7 của đứa cháu ra, cụ thể là bài Unit 4 Skills 2, để “thực hành” cùng nó. Nói là thực hành cho oai chứ thực ra là ngồi kèm nó học là chính, vì dạo này nó hơi lơ là môn này. Mà công nhận, mỗi lần dạy tiếng Anh cho bọn trẻ con ở nhà là y như rằng có đủ chuyện bi hài để kể.
Mở đầu gian nan với phần Nghe
Bài Skills 2 này bắt đầu với phần Nghe (Listening). Tôi mở file nghe lên mà cả hai chú cháu đều phải nhíu mày tập trung. Cái giọng đọc trong băng thì cũng rõ ràng đấy, nhưng mà tốc độ thì cứ gọi là vèo vèo, lại còn nuốt chữ nữa chứ. Thằng bé nhà tôi nó nghe một lượt xong mặt cứ ngơ ra, hỏi hiểu gì không thì chỉ lắc đầu quầy quậy. Tôi cũng phải căng hết cả tai ra nghe đi nghe lại mấy lần mới nắm được sơ sơ ý chính để còn “mớm” cho nó.

- Nội dung bài nghe thì xoay quanh mấy cái chủ đề như là các chương trình TV, rồi thì bình luận về một buổi hòa nhạc hay một hoạt động cộng đồng gì đó.
- Từ vựng thì cũng không đến nỗi quá đánh đố, nhưng mà do cái tốc độ nói với lại đôi khi nối âm, nuốt âm làm cho tụi nhỏ dễ bị bỏ lỡ thông tin quan trọng.
Sau một hồi vật lộn, tôi quyết định cho dừng từng đoạn ngắn, thậm chí là từng câu. Tôi giải thích nghĩa của mấy từ mới mà nó chưa biết, rồi hỏi nó xem câu đó nói về cái gì. Cứ thế lặp đi lặp lại, cu cậu mới dần dần “ngấm” được nội dung. Thực sự là mệt phờ râu!
Chuyển sang Nói và Viết – Thử thách không kém
Qua được ải nghe thì lại đến phần Nói (Speaking). Phần này thì có vẻ “dễ thở” hơn một chút vì chủ đề cũng khá là quen thuộc, kiểu như nói về chương trình TV yêu thích của em, hoặc kể về một hoạt động ngoại khóa mà em từng tham gia. Nhưng mà bảo thằng bé tự tin nói liền một mạch, thành câu hoàn chỉnh thì cũng còn rụt rè lắm.
Tôi phải đóng vai người “khơi mào”, đặt ra các câu hỏi gợi ý, rồi khuyến khích nó diễn đạt ý của mình. Ví dụ, sách yêu cầu nói về một buổi hòa nhạc đã từng xem. Khổ nỗi, nó thì có mấy khi được đi xem hòa nhạc đâu. Thế là hai chú cháu lại phải ngồi “chế” ra một kịch bản, tưởng tượng xem ca sĩ nào hát, bài hát nào hay, không khí ở đó ra sao. Cũng khá là vui, nhưng mà đúng là phải ứng biến liên tục.
Tiếp theo là phần Viết (Writing). Thường thì phần này sẽ yêu cầu viết một đoạn văn ngắn, có thể là một bài đánh giá (review) về một chương trình TV đã xem, hoặc viết về kế hoạch tham gia một hoạt động tình nguyện. Tôi thấy phần này cũng khá là hay vì nó giúp bọn trẻ vận dụng từ vựng và cấu trúc đã học vào thực tế. Tôi hướng dẫn nó cách lập dàn ý sơ qua, rồi dùng những từ nối câu đơn giản để đoạn văn được mạch lạc hơn. Viết nháp xong, hai chú cháu lại cặm cụi cùng nhau sửa lỗi chính tả, ngữ pháp. Cũng tốn kha khá thời gian và công sức đấy.
Tổng kết một buổi “thực hành” đầy cam go
Nói tóm lại, để “xử lý” xong cái bài Skills 2 của Unit 4 này cũng ngốn không ít calo của cả hai chú cháu. Từ việc phải kiên nhẫn ngồi nghe đi nghe lại từng câu chữ, rồi tìm cách động viên nó mạnh dạn nói ra suy nghĩ của mình, cho đến việc tỉ mỉ hướng dẫn nó viết từng câu văn. Đúng là không có cái gì tự nhiên mà dễ dàng cả, nhất là với việc học ngoại ngữ.
Kinh nghiệm xương máu của tôi sau buổi hôm nay là gì? Chắc chắn là phải kiên nhẫn, cực kỳ kiên nhẫn. Với lại, đừng chỉ chăm chăm bắt bọn trẻ học theo sách vở một cách máy móc. Thỉnh thoảng mình có thể tìm thêm mấy cái video ngắn trên mạng có chủ đề tương tự, cho nó xem để thay đổi không khí, vừa giải trí lại vừa được nghe thêm nhiều giọng đọc khác nhau. Lúc tập nói thì cứ để nó nói tự nhiên, sai ở đâu thì mình nhẹ nhàng sửa ở đó, đừng quá khắt khe làm nó sợ rồi không dám nói nữa.
Cuối buổi thì thằng bé nhà tôi cũng hoàn thành được các yêu cầu của bài học. Nhìn nó hiểu bài mà mình cũng thấy vui lây, dù thực sự là mệt. Thôi thì coi như là một buổi cuối tuần “lao động trí óc” có ích vậy. Lần sau nếu có bài nào “khó nhằn” nữa, tôi sẽ lại chia sẻ kinh nghiệm thực tế của mình với mọi người nhé.
