Chào cả nhà, lại là tôi đây. Cuối tuần rồi, thay vì đi cà phê cà pháo thì tôi quyết định ở nhà “vật lộn” cùng thằng cu con với mớ bài vở của nó. Lần này thì đến lượt môn tiếng Anh, cụ thể là cái bài Unit 8, phần Skills 1 của lớp 7. Thiệt tình là nhiều lúc thấy chương trình học giờ cũng nặng đô phết.
Bắt đầu với phần Đọc hiểu (Reading)
Đầu tiên, tôi mở sách ra, hai bố con cùng ngó nghiêng cái bài đọc. Lần này chủ đề là về phim ảnh, cũng khá thú vị đấy chứ. Bài đọc giới thiệu về các loại phim khác nhau, rồi có mấy câu hỏi liên quan đến nội dung. Tôi bảo thằng bé đọc trước một lượt, chỗ nào không hiểu thì đánh dấu lại.
Công nhận là có mấy từ mới nó cũng lạ hoắc, thằng bé gãi đầu gãi tai. Thế là tôi lại phải lôi điện thoại ra, tra từ điển cho nó. Hai bố con hì hục một lúc cũng dịch sơ sơ được nội dung chính của bài. Bài đọc này có mấy đoạn nói về:
- Các thể loại phim phổ biến như phim hành động, phim hài, phim khoa học viễn tưởng.
- Cảm nhận về một bộ phim cụ thể nào đó.
- Sở thích xem phim của các bạn trẻ.
Sau khi nắm được ý chính, tôi bắt đầu hướng dẫn nó làm mấy cái bài tập đi kèm. Nào là chọn True/False, nào là trả lời câu hỏi dựa vào thông tin trong bài. Có mấy câu nó cũng lúng túng lắm, kiểu đọc chưa kỹ đã vội chọn đáp án. Tôi phải nhắc đi nhắc lại là “đọc kỹ đề bài, tìm thông tin trong bài rồi mới quyết định con ơi”. Mệt phết!
Chuyển sang phần Nói (Speaking)
Xong phần đọc thì đến phần nói. Cái này mới thực sự là thử thách đây. Yêu cầu của phần này là các bạn học sinh sẽ làm việc theo cặp, hỏi và trả lời về các bộ phim yêu thích, diễn viên yêu thích, hoặc kể lại nội dung một bộ phim đã xem.
Vì ở nhà chỉ có hai bố con, nên tôi đành sắm vai “bạn cùng bàn” của nó. Tôi đưa ra mấy câu hỏi gợi ý, ví dụ như:
- “What kind of films do you like?” (Con thích loại phim nào?)
- “What’s your favorite film?” (Bộ phim yêu thích của con là gì?)
- “Who is the main actor or actress in that film?” (Diễn viên chính trong phim đó là ai?)
- “Can you tell me something about the film?” (Con có thể kể cho bố nghe một chút về bộ phim đó không?)
Lúc đầu thằng bé còn hơi ngại, nói cứ ấp a ấp úng. Từ vựng thì có nhưng mà để ghép thành câu hoàn chỉnh, nói cho trôi chảy thì còn khó khăn. Tôi phải kiên nhẫn sửa lỗi phát âm, lỗi ngữ pháp cho nó. Cứ mỗi lần nó nói được một câu tương đối ổn là tôi lại khen “Good job con!” để động viên.
Chúng tôi thực hành đi thực hành lại mấy lượt. Tôi đổi vai, để nó hỏi lại tôi. Dần dần thì cu cậu cũng tự tin hơn, nói năng lưu loát hơn một chút. Cái chính là nó dám nói, dám thể hiện ý kiến của mình bằng tiếng Anh, dù còn đơn giản.
Tổng kết lại thì buổi “học” hôm nay cũng khá là hiệu quả. Dù hơi mệt nhưng thấy con mình nó hiểu bài, nói được vài câu tiếng Anh là cũng vui rồi. Quan trọng là mình đồng hành cùng con, tạo không khí thoải mái để con không sợ học. Chứ ép quá thì lại phản tác dụng các bác ạ. Thôi, chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế vậy, hy vọng có ích cho ai đó đang có con học lớp 7 giống tôi.