Chào mọi người, lại là mình đây. Hôm nay thì mình muốn kể lại cái quá trình mình vật lộn với cái phần Skill 2 của Unit 2 sách tiếng Anh lớp 8. Nói thật là ban đầu mình cũng hơi coi thường phần này, nghĩ nó dễ ợt, kiểu như cho học sinh nghe rồi viết lại vài câu là xong. Ai dè học sinh nhà mình nó cứ loay hoay, nghe thì câu được câu chăng, viết thì lủng cà lủng củng, đọc chả hiểu gì sất.
Thế là mình phải ngồi ngẫm lại, xem mình sai ở đâu. Hóa ra là mình cứ đè các em nó ra bắt nghe, bắt viết chay mà không có cái sườn, không có cái định hướng gì cả. Kiểu như quẳng cho cục bột bắt nặn bánh luôn ấy, sao mà làm được.

Bắt tay vào thực hành lại từ đầu
Sau một hồi tự kiểm điểm, mình quyết định phải làm lại bài bản hơn. Không thể cứ ào ào cho qua được.
Đầu tiên, mình xác định rõ mục tiêu của Skill 2 này là gì. Thường là nó sẽ xoay quanh nghe hiểu một đoạn hội thoại hoặc một bài nói về chủ đề của Unit 2, ví dụ như đời sống ở nông thôn hay các hoạt động cộng đồng gì đó, rồi dựa vào đó để viết một đoạn văn ngắn.
Giai đoạn chuẩn bị nghe:
Mình không cho học sinh nghe ngay. Thay vào đó, mình làm mấy bước này trước:
- Cho học sinh xem tranh ảnh liên quan chủ đề Unit 2. Ví dụ Unit 2 nói về “Life in the countryside” thì mình cho xem ảnh làng quê, hoạt động của người dân ở đó.
- Hỏi vài câu gợi mở, kiểu như “Các em thấy gì trong tranh?”, “Theo các em, bài nghe sắp tới sẽ nói về cái gì?”. Cái này giúp các em nó hình dung trước nội dung.
- Quan trọng nữa là mình dạy trước mấy từ vựng chủ chốt có thể xuất hiện trong bài nghe. Không phải dạy hết, chỉ những từ đoán là mới và cần thiết để hiểu bài thôi. Chứ không biết từ thì nghe sao nổi.
Trong khi nghe:
Đến phần nghe thì mình cũng không cho nghe một lần rồi thôi.
- Lần 1: Cho các em nghe tổng quát, không cần cố hiểu hết từng chữ, chỉ cần nắm được ý chính là bài này nói về ai, về cái gì, ở đâu.
- Lần 2: Nghe chi tiết hơn. Lúc này mình mới yêu cầu các em trả lời các câu hỏi cụ thể trong sách, hoặc điền vào chỗ trống những thông tin đơn giản.
- Lần 3: Nghe lại để kiểm tra đáp án, hoặc cố gắng bắt những thông tin khó hơn mà hai lần trước chưa nghe được. Có khi mình còn dừng lại ở những đoạn khó để giải thích thêm.
Sau khi nghe – chuyển sang viết:

Đây mới là khúc xương đây. Trước kia mình cứ bảo “Rồi, các em viết đi” là các em nó đơ luôn. Giờ thì khác.
Mình không bắt các em viết ngay. Thay vào đó, mình sẽ:
- Cùng các em phân tích lại những thông tin vừa nghe được. Gạch chân những ý chính, những chi tiết quan trọng mà có thể dùng để viết.
- Lập dàn ý sơ lược cho bài viết. Ví dụ: Mở bài sẽ giới thiệu chung về cái gì? Thân bài có mấy ý, mỗi ý nói về cái gì (dựa vào thông tin đã nghe)? Kết bài tóm lại ra sao?
- Cung cấp một vài cấu trúc câu hay dùng để miêu tả, kể chuyện liên quan đến chủ đề. Ví dụ, nếu bài nghe về một lễ hội, mình sẽ gợi ý các cấu trúc như “The festival takes place in…”, “People often…”, “I was impressed by…”.
Đến khi có sườn, có từ, có ý rồi, mình mới để các em tự viết bài nháp. Viết xong, mình còn cho các em đổi bài cho nhau đọc chéo, tự tìm lỗi cho bạn rồi góp ý. Mình thấy cách này hay, các em học được từ lỗi của nhau, lại đỡ ngại hơn là bị cô giáo chỉ lỗi trực tiếp.
Cuối cùng, mình mới thu bài và chữa tổng thể, chỉ ra những lỗi chung hoặc những cách diễn đạt hay hơn.
Cứ làm từ từ từng bước như vậy, tuy mất thời gian hơn xíu nhưng mà mình thấy học sinh nó nắm bài chắc hơn hẳn. Từ chỗ sợ phần Skill 2, nhiều đứa còn hào hứng vì thấy mình làm được, viết được một đoạn văn ra trò. Đúng là nhiều khi cứ phải thử sai rồi mới tìm ra cách phù hợp các bác ạ. Chứ cứ ôm khư khư cách cũ mà không hiệu quả thì chỉ khổ mình, khổ trò thôi.