Chào mọi người, nay tôi lại lôi cái chuyện “tiếng anh lớp” ra để chia sẻ với anh em đây. Chẳng là con nhà tôi dạo này tiếng Anh cứ lẹt đà lẹt đẹt, nhìn bảng điểm mà tôi thấy sốt cả ruột. Thế là tôi quyết định phải vào cuộc, không để tình hình nó tệ hơn được.
Ban đầu tôi cũng loay hoay lắm. Mua sách tham khảo về bắt nó học, rồi tải mấy cái app học tiếng Anh về cho nó nghịch. Nhưng mà chả ăn thua các bác ạ. Nó cứ học trước quên sau, từ vựng thì nhớ lõm bõm, ngữ pháp thì lúc nào cũng như mớ bòng bong. Tôi thấy nản kinh khủng.

Sau một hồi vò đầu bứt tai, tôi nghĩ hay là mình thử theo sát cái chương trình “tiếng anh lớp” của nó xem sao. Tức là xem trên lớp cô dạy cái gì, về nhà mình củng cố lại cái đó. Nghe thì đơn giản nhưng mà bắt tay vào làm mới thấy cũng lắm công phu.
Quá trình cụ thể của tôi thì thế này:
Bước 1: Nắm bắt tình hình. Tôi chủ động nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm, hỏi xem trên lớp cháu nó học hành thế nào, phần nào còn yếu, phần nào cần tập trung. Cô giáo cũng nhiệt tình chia sẻ, chỉ ra mấy điểm yếu của cu cậu nhà tôi, chủ yếu là lười học từ mới với lại ngữ pháp chưa vững.
Bước 2: Chuẩn bị “giáo án” tại gia. Thế là mỗi tối, tôi dành ra khoảng một tiếng đồng hồ. Lôi sách giáo khoa của nó ra, xem hôm nay trên lớp cô dạy bài gì. Đầu tiên là tôi cũng phải tự xem qua bài đó đã, nhiều khi kiến thức mình học ngày xưa nó cũng rơi rụng ít nhiều. Chỗ nào không chắc thì tôi lại lên mạng tìm hiểu thêm, nhưng không phải để dạy nó cái gì cao siêu đâu, chỉ để mình hiểu đúng bản chất vấn đề thôi.
Bước 3: Thực hành cùng con. Đây mới là phần chính.
- Với từ vựng mới, tôi bắt nó đọc đi đọc lại nhiều lần. Xong rồi tôi lấy ví dụ cho nó dễ hình dung, rồi lại yêu cầu nó tự đặt câu với từ đó. Thỉnh thoảng tôi còn bày trò chơi nho nhỏ, ví dụ như hai bố con cùng tìm đồ vật trong nhà có tên bắt đầu bằng chữ cái của từ mới đó.
- Với ngữ pháp, tôi cố gắng giải thích nôm na cho nó dễ hiểu, không dùng thuật ngữ gì phức tạp cả. Xong rồi thì cho nó làm bài tập trong sách bài tập. Chỗ nào sai thì tôi giảng lại, kiên nhẫn lắm chứ không dám quát mắng gì, sợ nó lại càng sợ học.
- Thỉnh thoảng, tôi còn cho nó nghe mấy bài hội thoại tiếng Anh đơn giản, hoặc xem mấy đoạn phim hoạt hình ngắn có phụ đề tiếng Anh. Mục đích là để nó làm quen với ngữ điệu và cách phát âm tự nhiên.
Nói thật là nhiều lúc cũng oải lắm. Nó thì ham chơi, mình thì đi làm về mệt. Có hôm hai bố con còn hục hặc nữa cơ. Nhưng mà nghĩ đến cái cảnh nó cứ sợ môn tiếng Anh là tôi lại cố. Tôi cũng không đặt nặng mục tiêu là nó phải giỏi ngay, chỉ cần nó tiến bộ hơn mỗi ngày một chút là vui rồi.
Bước 4: Kiểm tra và động viên. Cuối tuần, tôi hay cho nó làm một bài kiểm tra nhỏ, tổng hợp kiến thức đã học trong tuần. Làm tốt thì có thưởng, làm chưa tốt thì hai bố con lại cùng nhau xem lại. Quan trọng là phải động viên nó liên tục, khen khi nó có tiến bộ dù là nhỏ nhất.
Sau khoảng mấy tháng kiên trì như thế, tôi thấy cũng có kết quả khả quan. Thằng cu nhà tôi nó bớt sợ tiếng Anh hơn hẳn. Từ vựng nó nhớ được nhiều hơn, ngữ pháp cũng nắm chắc hơn chút. Điểm kiểm tra trên lớp cũng cải thiện rõ rệt. Cái quan trọng nhất là nó không còn coi việc học tiếng Anh là một gánh nặng nữa.

Thế mới thấy, đúng là không có gì bằng mình trực tiếp đồng hành cùng con. Mấy cái “tiếng anh lớp” tưởng khó mà hóa ra cũng có cách của nó, quan trọng là mình có chịu khó tìm tòi với kiên trì không thôi. Chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của tôi, hy vọng giúp ích được cho bố mẹ nào đang gặp tình cảnh tương tự.