Oke, bắt đầu thôi! Hôm nay tôi muốn chia sẻ về hành trình “giải tiếng anh lớp 8” của mình. Chuyện là thế này…
Hồi đó, thằng cu em lớp 8 nhà tôi nó kêu trời vì môn tiếng Anh. Mà mình thì cũng lâu lắm rồi không đụng đến, kiến thức bay đi đâu hết. Thế là tôi quyết định xắn tay áo vào giúp nó.

Đầu tiên, tôi lôi sách giáo khoa lớp 8 ra, đọc lại từ đầu. Ôi trời, mấy cái thì hiện tại đơn, hiện tại tiếp diễn… nghe mà muốn xỉu. Nhưng mà không sao, cứ chậm mà chắc.
Tiếp theo, tôi lên mạng tìm các bài tập liên quan đến chương trình lớp 8. Làm đi làm lại, làm đến khi nào quen tay thì thôi. Cái này thì phải công nhận là mạng có đủ hết, không thiếu cái gì.
Rồi, tôi bắt đầu dạy cho thằng em. Mà dạy nó thì cũng không dễ đâu. Nó toàn cãi với lười thôi. Nhưng mà mình cứ kiên trì, giảng giải từ từ, giải thích cho nó hiểu.
Tìm thêm mấy cái video dạy tiếng Anh trên YouTube cho nó xem. Mấy cái video này hay lắm, vừa có hình ảnh, vừa có âm thanh, giúp nó dễ hiểu hơn.
- Một cái quan trọng nữa là phải tạo môi trường cho nó luyện tập. Tôi bắt nó phải nói tiếng Anh với tôi hàng ngày. Ban đầu thì nó ngại, nhưng dần dần cũng quen.
- Rồi còn bắt nó xem phim hoạt hình tiếng Anh nữa. Vừa giải trí, vừa học được từ mới, quá tiện luôn.
Khó khăn nhất là phần ngữ pháp. Mấy cái cấu trúc câu nó cứ lộn xộn hết cả lên. Thế là tôi in mấy cái bảng ngữ pháp ra, dán đầy tường nhà. Cứ đi qua đi lại là lại liếc nhìn, dần dần cũng ngấm vào đầu.
Cuối cùng, sau một thời gian “luyện công”, thằng em tôi nó cũng tiến bộ rõ rệt. Điểm số ở lớp cũng cải thiện. Nó không còn sợ môn tiếng Anh nữa. Thấy vậy, tôi cũng mừng rớt nước mắt.
Bài học rút ra là: muốn giúp ai đó học tiếng Anh, mình cũng phải học lại từ đầu. Phải kiên trì, phải sáng tạo, phải tạo động lực cho người học. Mà quan trọng nhất là phải yêu tiếng Anh!

Giờ nghĩ lại, thấy mình cũng giỏi thật! Vừa làm anh, vừa làm thầy giáo bất đắc dĩ. Nhưng mà vui!