Đi đến trung tâm anh ngữ ở gần nhà
Hôm qua 10h sáng, tớ đạp xe đến trung tâm tiếng anh gần công viên. Mang theo cuốn sổ đen quen thuộc với cái bút bi hết mực gần nửa cây. Chỉ định đứng ngoài cửa sổ xem lũ trẻ học nhưng bị chị bảo vệ nhìn thấy ngay.
Màn 1: Rình xem thấy trận đòn đầu tiên
Chị bảo vệ gật đầu cho tớ luồn vào hành lang. Thấy cô giáo tóc vàng đang dỗ đứa bé mặt mếu như sắp khóc. Cô ấy cầm con gấu bông vo vào mặt đứa bé rồi nói “bear! bear!” giọng rất to. Đứa bé ngừng khóc ngay, còn chìa tay ra sờ.
- Chỗ này note lại: “Đồ chơi hình con vật + hét tên = hết khóc nhanh hơn bế bé ra ngoài”
- Thấy mấy đứa khác cũng đang đứng đái vào chân bàn
Thử luôn phương pháp vừa học lén
Tự nhủ phải kiểm chứng ngay. Chạy về nhà lấy con thỏ nhồi bông của con chị hàng xóm (vừa giật đồ chơi của nó vừa bị mẹ nó chửi cho một trận). Sang thằng cu Bin 3 tuổi nhà dưới bắt thí nghiệm luôn.
Màn 2: Thực hành trên “chuột bạch” hàng xóm
Ngồi xổm trước mặt nó, cầm con thỏ giơ lên hét “rabbit!” như cô giáo hồi sáng. Thằng bé chưa kịp sờ đã khóc thét. Mẹ nó chạy ra mắng: “Ông điên à?!” Rồi ném cho quả cà chua thiu trên bàn – chết mẹ vụ này!
Lật sổ ghi vội: “Không thử nghiệm vào buổi trưa khi trẻ buồn ngủ” và “Phải giải thích với phụ huynh trước khi thí nghiệm“
Quay lại trung tâm vào buổi chiều
Xin lỗi chị bảo vệ bằng gói chè nếp cẩm nhà làm, được vào thẳng phòng giáo viên. Cô tóc vàng đang vắt chanh pha nước chấm cho đồng nghiệp ăn bánh mì. Tớ hỏi liền mấy câu đang bứt tóc:
- “Làm sao dạy từ cho đứa vừa khóc vừa nôn trớ?”
- “Bé tè dầm vào giữa lớp thì xử lý thế nào?”
- “Có nên cho trẻ 3 tuổi xem điện thoại không?”
Màn 3: Được truyền nghề bất ngờ
Chị cười bảo: “Cậu thử dạy nhóm tôi đang nghỉ ngơi xem?”. Đặt ly nước chanh xuống, tớ chộp ngay 3 đứa đang cắn nhau vì miếng ghép hình.
Nhớ chiêu sáng nay liền lôi túi đồ chơi:
- Đưa xe màu đỏ kêu “car” – cả 3 nhao lên giật
- Đưa máy bay hét “plane” – thằng lớn nhất đã đập đầu đứa bé
- Lôi thêm quả táo nhựa nói “apple” – đứa bé nhất khóc ré lên
Chị giáo viên bình tĩnh quăng cho tớ mấy cái vòng nhựa. Chỉ tay vào vòng xanh nói “circle” thì tự nhiên cả đám ngừng đánh nhau, chuyền tay nhau cái vòng. Tớ đứng ngẩn người ra mất 3 giây mới kịp viết sổ.
Bài học đắt giá
Vừa đi về vừa đọc mấy ghi chép tay chân luống cuống:
- Trẻ 3 tuổi học bằng tay: Phải cho chúng chạm, cầm, chuyền đồ vật
- Cả nhóm cùng chơi: Đồ chơi chia sẻ được quan trọng hơn đồ chơi cá nhân
- Không dạy khi chúng đang đói/mệt: Đó là lúc dễ bị ăn đấm nhất
Tối đem cuốn sổ bầy nhầy nước chấm và mùi sữa trẻ con ra khoe với vợ. Bả đang rửa bát liền phán: “Sáng nay đi học lén, chiều bày trò đấm nhau với trẻ con, tối về khoe bà đây hả?”
Lật trang cuối vẽ ngoáy dòng chữ to đùng: “Giáo viên mầm non xứng đáng lương gấp 3 lần hiện tại”. Rồi ngủ quên khi đang viết tiếp “Nếu không thử thì mình chẳng bao giờ biết được cái bọn nhóc 3 tuổi học bằng nắm đấm và nước mắt thế nào”.