Chào mọi người, nay tôi lại mò lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế đây. Chuyện là con tôi đến tuổi học tiếng Anh, mà quanh đi quẩn lại vẫn thấy cho xem video là một cách khá ổn để tụi nhỏ làm quen.
Lúc đầu tôi cũng rối lắm, mò mẫm đủ kiểu. Mở YouTube lên thì ôi thôi, một rừng nội dung. Nào là phim hoạt hình tiếng Anh, rồi bài hát, rồi mấy kênh dạy học ABC XYZ đủ cả. Cái khó là chọn lọc, vì không phải cái nào cũng hợp với con mình, hoặc đôi khi nội dung nó cứ sao sao ấy, không thực sự bổ ích.

Thế là tôi bắt đầu hành trình “đãi cát tìm vàng”. Tôi tự đặt ra mấy tiêu chí đơn giản thôi:
- Thời lượng ngắn: Trẻ con mà, tập trung được tí thôi. Video dài quá là chúng nó ngó lơ ngay. Cứ tầm 5-15 phút là đẹp.
- Hình ảnh vui nhộn, màu sắc: Phải bắt mắt cái đã. Hình ảnh đơn điệu quá thì chán phèo.
- Phát âm chuẩn: Cái này quan trọng, không thì thành công cốc. Tôi cũng cố nghe thử xem người ta nói có rõ ràng, dễ nghe không.
- Nội dung phù hợp lứa tuổi: Không quá phức tạp, gần gũi với đời sống hàng ngày của trẻ. Mấy cái chủ đề như màu sắc, con vật, đồ vật, gia đình là ưu tiên.
- Ít quảng cáo hoặc không có càng tốt: Đang hay mà quảng cáo xen vào thì tụt hứng lắm, con cũng mất tập trung.
Sau đó, tôi bắt đầu tìm kiếm theo các từ khóa như “English for kids”, “learn English songs for children”, “easy English cartoons”. Rồi tôi ngồi xem thử từng kênh một. Có kênh nhìn qua thì hoành tráng lắm, nhưng xem kỹ thì nội dung lại không thực sự tập trung vào việc học, hoặc nhân vật nói nhanh quá, con tôi nghe không kịp.
Quá trình thử và sai của tôi
Tôi cũng thử cho con xem vài kênh được review tốt trên mạng. Có kênh thì con thích mê, xem đi xem lại không chán. Có kênh thì nó chỉ xem được vài phút là đòi chuyển kênh khác. Cái này thì đúng là tùy thuộc vào sở thích của từng đứa trẻ nữa.
Nhớ hồi xưa mình học tiếng Anh khổ sở thế nào. Làm gì có video xịn sò, toàn băng cassette rè rè, với mấy quyển sách giáo khoa cũ mèm. Nghĩ lại thấy bọn trẻ giờ sướng thật, nhưng cũng khổ kiểu khác. Sướng là tài liệu vô biên, khổ là vì nhiều quá không biết chọn cái nào cho đúng, cho tốt. Nhiều khi tôi cũng thấy mình như lạc vào ma trận vậy.
Có một đợt, tôi tải thử mấy cái ứng dụng học tiếng Anh về. Cũng hay, có trò chơi tương tác các kiểu. Nhưng mà con tôi nó chỉ thích bấm bấm chơi game thôi, chứ không chịu học theo bài giảng. Thành ra lại quay về với video truyền thống.
Trong quá trình tìm kiếm, tôi cũng phát hiện ra một số kênh hoạt hình của nước ngoài, không phải chuyên dạy tiếng Anh, nhưng lời thoại đơn giản, chậm rãi. Con tôi xem cũng học lỏm được kha khá từ vựng và mẫu câu giao tiếp đơn giản. Cái này cũng là một hướng hay mà các bố mẹ có thể tham khảo.
Kết quả và những gì tôi nhận ra
Sau một thời gian kiên trì, cuối cùng tôi cũng lọc ra được vài kênh “ruột” cho con. Mấy kênh này thường có các bài hát vui nhộn, hình ảnh hoạt hình dễ thương, nội dung lặp đi lặp lại giúp con dễ nhớ. Tôi thường lưu lại thành một danh sách phát riêng để tiện cho con xem.

Điều quan trọng tôi nhận ra là:
- Đừng ham nhiều: Chọn vài kênh chất lượng rồi cho con xem đi xem lại còn hơn là một đống kênh mà kênh nào cũng lướt qua.
- Cùng xem với con: Quan trọng lắm. Mình xem cùng để biết con học gì, cũng là để tương tác, giải thích thêm cho con nếu cần. Chứ không phải cứ quẳng cho nó cái điện thoại hay máy tính bảng rồi mặc kệ đâu.
- Kiên nhẫn: Không phải xem video là con giỏi tiếng Anh ngay được. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu. Quan trọng là tạo cho con sự hứng thú và môi trường tiếp xúc với ngôn ngữ một cách tự nhiên.
- Kết hợp nhiều phương pháp: Video chỉ là một công cụ thôi. Nếu có điều kiện, bố mẹ nên kết hợp thêm sách truyện, thẻ từ, hoặc nói chuyện tiếng Anh đơn giản với con hàng ngày.
Đó, sơ sơ quá trình của tôi là vậy. Không có gì cao siêu, chỉ là chút mày mò của một ông bố muốn con mình có thêm công cụ học hành. Hy vọng chia sẻ này có ích cho ai đó đang loay hoay giống tôi lúc đầu. Chúc các bố mẹ thành công trên con đường đồng hành cùng con học tiếng Anh nhé!