Chào mọi người, hôm nay tôi lại mò lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chả là dạo này thằng cu nhà tôi vật lộn với mấy cái thì trong tiếng Anh lớp 7, nhìn nó học mà mình cũng thấy đau đầu theo. Thế là tôi quyết định xắn tay áo vào, cùng con ôn luyện lại từ đầu, coi như mình cũng học lại luôn.
Bắt đầu từ đâu?
Thú thật là ban đầu tôi cũng hơi hoang mang, không biết bắt đầu từ đâu cho thằng bé dễ hiểu. Sách giáo khoa thì lý thuyết nhiều khi hơi khô khan. Tôi nhớ lại hồi xưa mình học, cứ phải có ví dụ thực tế, rồi làm đi làm lại mới ngấm được.
Thế là tôi lôi giấy bút ra, ngồi liệt kê lại mấy cái thì cơ bản mà lớp 7 hay dùng nhất. Tôi nghĩ, cứ phải đi từ cái dễ nhất, quen thuộc nhất đã.
- Thì hiện tại đơn (Present Simple): Cái này thì tôi bảo nó là dễ nhất trần đời, cứ nói về sự thật hiển nhiên, thói quen hàng ngày là dùng. Ví dụ như “Mặt trời mọc ở đằng Đông” (The sun rises in the East) hay “Tôi đi học mỗi ngày” (I go to school every day). Tôi nhấn mạnh mấy cái dấu hiệu như “every day”, “usually”, “often” để nó dễ nhận biết.
- Thì hiện tại tiếp diễn (Present Continuous): Cái này thì tôi giải thích là đang xảy ra ngay lúc nói. Cứ có “now”, “at the moment”, “right now” là auto dùng. Tôi còn lấy ví dụ hài hước kiểu “Mẹ đang nấu cơm” (Mom is cooking) hay “Con đang chơi game” (You are playing games) – cái này thì nó cười khì khì.
- Thì quá khứ đơn (Past Simple): Tôi bảo nó là cứ cái gì xảy ra rồi, chấm dứt rồi thì dùng. Nhớ thêm “ed” vào sau động từ có quy tắc, còn bất quy tắc thì phải học thuộc thôi, không cách nào khác. Mấy từ như “yesterday”, “last night”, “ago” là bạn thân của thì này.
- Thì tương lai đơn (Future Simple): Cái này thì dễ hình dung hơn, cứ có “will” cộng với động từ nguyên mẫu là xong. Nói về cái gì đó sẽ xảy ra trong tương lai. “Ngày mai trời sẽ mưa” (It will rain tomorrow) hay “Tôi sẽ đi thăm bà vào cuối tuần” (I will visit my grandma next weekend).
Quá trình thực hành gian nan
Lý thuyết là một chuyện, thực hành mới là quan trọng. Tôi bắt đầu bằng cách cho thằng bé đặt câu đơn giản với từng thì. Ban đầu nó còn nhầm lẫn lung tung, hiện tại đơn thì quên “s/es”, quá khứ đơn thì lúc thêm “ed” lúc không.
Tôi kiên nhẫn sửa từng lỗi một. Cứ mỗi lần nó đặt đúng một câu, tôi lại khen “Đúng rồi! Giỏi lắm!”. Thi thoảng nó nản, tôi lại động viên, bảo là “Ai học cũng phải sai rồi mới đúng được con ạ, bố ngày xưa cũng thế thôi.”
Sau đó, tôi tăng độ khó lên một chút. Tôi lấy một đoạn văn ngắn, yêu cầu nó xác định xem mỗi câu dùng thì gì và tại sao. Cái này giúp nó hiểu sâu hơn về cách dùng của từng thì trong ngữ cảnh cụ thể. Chúng tôi còn chơi trò đố vui, tôi nói một câu tiếng Việt, nó phải dịch sang tiếng Anh dùng đúng thì. Mấy trò này làm không khí học đỡ căng thẳng hơn hẳn.
Có những hôm hai bố con ngồi cả buổi tối chỉ để “vật lộn” với mấy cái động từ bất quy tắc. Tôi in một cái bảng to đùng, dán ở góc học tập của nó. Cứ rảnh là hai bố con lại nhìn vào đọc, rồi tự đặt câu với mấy từ đó. Mưa dầm thấm lâu, dần dần nó cũng nhớ được kha khá.
Kết quả và chia sẻ thêm
Sau khoảng một tuần tập trung ôn luyện, tôi thấy thằng cu nhà mình tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ mấy bài tập chia động từ nữa, thậm chí còn chủ động hỏi tôi mấy câu khó. Quan trọng nhất là nó hiểu được bản chất của từng thì, chứ không phải học vẹt nữa.
Tôi nhận ra một điều, học ngữ pháp tiếng Anh, đặc biệt là các thì, cần nhất là sự kiên trì và thực hành thường xuyên. Đừng chỉ chăm chăm vào lý thuyết suông. Hãy cố gắng áp dụng nó vào việc đặt câu, nói chuyện hàng ngày. Tìm những ví dụ gần gũi, dễ hiểu để con mình có hứng thú học hơn.
Đấy, kinh nghiệm của tôi chỉ có vậy thôi. Cũng không có gì cao siêu cả, chỉ là bỏ chút thời gian và công sức đồng hành cùng con. Hi vọng chia sẻ này của tôi có ích cho các bậc phụ huynh nào cũng đang có con gặp khó khăn với các thì trong tiếng Anh lớp 7. Chúc các bạn và các con học tốt!