Nay tôi rảnh nên chia sẻ chút về cái vụ cho con thi tiếng Anh tiểu học online đây.
Chuyện là con tôi đến tuổi, cũng muốn cho nó cọ xát chút, xem trình độ tiếng Anh tới đâu. Nghe nói giờ nhiều trung tâm với trường có mấy cái bài test online tiện lắm, không phải đưa đón mệt nghỉ. Thế là tôi cũng mò mẫm lên mạng tìm hiểu xem sao.

Ôi trời, nó ra cả đống các bác ạ. Đủ loại tên tuổi, giao diện khác nhau, hoa cả mắt. Lúc đầu cũng hơi hoang mang, chả biết chọn cái nào cho nó phù hợp với thằng cu nhà mình. Sợ khó quá nó nản, mà dễ quá thì lại không đánh giá đúng được.
Bắt đầu thực hành nào!
Đầu tiên là tôi lọc ra mấy cái tên có vẻ quen quen hoặc được nhiều người nhắc tới. Rồi tôi bắt đầu vào từng trang web của họ để xem thử giao diện, đọc qua các phần giới thiệu, xem họ có cho làm bài thi thử không. Cái này quan trọng, phải cho con nó làm quen trước.
Cái khâu đăng ký cũng là một vấn đề. Có chỗ thì bắt khai báo tùm lum thông tin, từ tên bố mẹ, số điện thoại, email, rồi trường lớp của con. Có chỗ thì đơn giản hơn, chỉ cần email là tạo được tài khoản. Tôi thì ưu tiên mấy cái nào nhanh gọn, đỡ rườm rà. Ai rảnh đâu mà ngồi điền cả trang thông tin.
Sau khi chọn được một cái có vẻ ổn, giao diện cũng thân thiện, phù hợp với lứa tuổi tiểu học, tôi bắt đầu cho con làm quen. Tôi mở máy tính lên, chỉ cho nó cách dùng chuột, cách bấm vào các nút trả lời. Mấy cái này tưởng dễ mà nhiều khi tụi nhỏ cũng lóng ngóng lắm, nhất là khi chưa quen.
Tôi cũng chuẩn bị sẵn mấy thứ này trước khi cho con “lâm trận”:
- Đảm bảo máy tính kết nối mạng ngon lành. Đang thi mà mạng chập chờn thì thôi rồi, bực mình lắm.
- Kiểm tra loa, mic nếu bài thi có phần nghe nói.
- Chuẩn bị một không gian yên tĩnh cho con tập trung, tránh bị người nhà đi qua đi lại làm phiền.
- Dặn dò con cẩn thận, đọc kỹ đề bài trước khi làm.
Đến lúc làm bài thi thật thì cũng có chút hồi hộp. Thằng nhóc nhà tôi ban đầu còn hí hửng lắm, bấm bấm chọn chọn. Làm được một lúc thì bắt đầu thấy nó gãi đầu gãi tai, có vẻ gặp câu khó. Tôi cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa, không dám nhắc bài, sợ nó mất tập trung hoặc ỷ lại.
Có mấy câu nó không hiểu, tôi cũng chỉ dám gợi ý nhẹ nhàng kiểu “con đọc kỹ lại xem nào” chứ không làm hộ. Quan trọng là để nó tự làm, mình xem khả năng thực sự của nó đến đâu. Thi online cũng có cái hay là nó tự động chấm điểm, hiện kết quả ngay.

Kết quả thì cũng có bất ngờ, có cái đúng như mình dự đoán. Có phần làm tốt, có phần thì còn yếu. Nhưng quan trọng hơn là qua cái lần thi online này, tôi thấy được mấy điểm:
- Thứ nhất, chuẩn bị kỹ thuật rất quan trọng. Máy móc, đường truyền phải ngon nghẻ.
- Thứ hai, phải chọn nền tảng phù hợp với lứa tuổi và trình độ của con. Giao diện thân thiện, nội dung không quá đánh đố làm con sợ.
- Thứ ba, tâm lý của con cũng ảnh hưởng nhiều. Phải tạo không khí thoải mái, đừng có áp lực quá, coi như một lần trải nghiệm thôi.
Nói chung, cái vụ cho con thi tiếng Anh tiểu học online này cũng là một trải nghiệm hay. Nó giúp mình hiểu con hơn, biết được điểm mạnh yếu của con ở đâu để còn có kế hoạch bồi dưỡng thêm. Mà con mình nó cũng được làm quen với việc thi cử trên máy tính, sau này đỡ bỡ ngỡ.
Lần sau nếu có cho con thi nữa, chắc tôi cũng đỡ loay hoay hơn rồi. Cứ phải thực hành rồi mới rút ra được kinh nghiệm các bác ạ. Chứ ngồi nghe người ta nói không thì cũng khó hình dung lắm.