Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà tôi đã trải qua với chủ đề tưởng không khó mà khó không tưởng: đề tiếng anh lớp 1 cho cu cậu nhà tôi. Nghe thì có vẻ đơn giản, trẻ con lớp 1 thì tiếng Anh chắc cũng chỉ quanh quẩn vài từ vựng, mấy mẫu câu chào hỏi thôi đúng không? Ấy thế mà lúc bắt tay vào mới thấy nó cũng lắm công phu phết đấy.
Ban đầu, tôi cũng chủ quan lắm. Nghĩ bụng chắc lên mạng tìm vài bộ đề về cho con làm quen là xong. Ai dè, lên mạng một hồi thì tôi bị lạc giữa một rừng tài liệu. Đề của trường này, đề của trung tâm kia, rồi sách tham khảo, sách bài tập bổ trợ, đủ cả. Nhìn một hồi là hoa cả mắt, không biết đường nào mà lần.

Hành trình tìm kiếm và thử nghiệm của tôi
Thế là tôi quyết định phải có chiến lược hẳn hoi. Chứ cứ mò mẫm thế này thì đến bao giờ.
Bước 1: Lân la hỏi han kinh nghiệm. Tôi bắt đầu từ những người gần gũi nhất. Hỏi mấy chị đồng nghiệp có con lớn hơn, hỏi mấy mẹ trong hội phụ huynh của lớp thằng bé. Mỗi người chia sẻ một ít, người thì bảo cứ bám sát sách giáo khoa là được, người thì khuyên nên cho con làm thêm đề ngoài để dạn dĩ hơn. Tôi ghi nhận hết.
Bước 2: Săn lùng tài liệu. Sau khi có chút định hướng, tôi bắt đầu công cuộc “săn” đề. Tôi không chỉ tìm trên mạng nữa mà còn mò ra cả mấy nhà sách lớn. Tôi để ý kỹ xem các dạng bài hay có trong đề lớp 1 là gì. Thường thì sẽ có mấy dạng như:
- Nhìn tranh chọn từ đúng.
- Nối từ với tranh.
- Nghe và tô màu.
- Sắp xếp chữ cái thành từ hoàn chỉnh.
- Điền từ còn thiếu vào chỗ trống (thường là những từ rất cơ bản).
Tôi ưu tiên chọn những bộ đề có hình ảnh minh họa ngộ nghĩnh, màu sắc bắt mắt. Trẻ con mà, cứ phải đẹp đẹp, vui vui thì chúng nó mới có hứng thú.
Bước 3: Cùng con thực hành. Đây mới là giai đoạn “căng” nhất. Không phải cứ quẳng cho con một đống đề rồi bắt nó làm là xong đâu. Tôi phải ngồi cạnh, hướng dẫn từ từ. Có mấy cái lưu ý mà tôi rút ra được trong quá trình này:
- Không tạo áp lực: Tôi luôn nói với con là “mình cùng chơi trò chơi tiếng Anh nhé”, chứ không phải là “làm bài kiểm tra”. Sai thì sửa, không có gì phải sợ.
- Chia nhỏ thời gian: Mỗi lần chỉ khoảng 15-20 phút thôi. Trẻ con lớp 1 không tập trung lâu được đâu. Mình ép quá lại phản tác dụng.
- Biến tấu cho đỡ nhàm: Thay vì chỉ cắm mặt vào giấy, thỉnh thoảng tôi lại dùng flashcard, hoặc mở mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có liên quan đến từ vựng đang học. Có hôm hai bố con còn diễn kịch với mấy mẫu câu đơn giản nữa cơ.
- Khen ngợi và động viên: Con làm đúng một câu là tôi khen lấy khen để. Sai thì nhẹ nhàng chỉ ra, rồi khuyến khích con thử lại. Cái này quan trọng lắm, nó giúp con tự tin hơn nhiều.
Lúc đầu cu cậu cũng không hợp tác lắm đâu. Cứ được dăm ba phút là lại ngọ nguậy, đòi xem hoạt hình. Tôi cũng phải kiên nhẫn lắm. Có những hôm tôi cũng thấy hơi nản, nghĩ hay là thôi, kệ cho con học tự nhiên. Nhưng rồi lại nghĩ, mình đồng hành cùng con giai đoạn đầu này cũng là một kỷ niệm vui.
Kết quả và những điều nhận ra
Sau khoảng vài tuần kiên trì như vậy, tôi thấy thằng bé tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ sệt khi nhìn thấy tờ đề tiếng Anh nữa. Thậm chí có hôm còn chủ động bảo: “Bố ơi, hôm nay mình chơi trò nối từ tiếng Anh đi!”. Nghe mà mát cả lòng.

Đến lúc con làm bài kiểm tra ở lớp, kết quả cũng khá ổn. Nhưng điều tôi vui hơn cả là con đã bắt đầu có hứng thú với môn tiếng Anh. Nó không còn coi đây là một môn học khô khan, bắt buộc nữa. Nó đã xem việc học từ mới, nói vài câu tiếng Anh đơn giản như một trò chơi thú vị.
Thực ra, cái đề tiếng anh lớp 1 nó cũng chỉ là một phần nhỏ thôi. Quan trọng là cách mình khơi gợi niềm yêu thích học ngoại ngữ cho con ngay từ những bước đầu tiên. Cứ từ từ, nhẹ nhàng, tạo không khí vui vẻ, thì kiểu gì các con cũng sẽ tiếp thu tốt thôi. Đó là kinh nghiệm thực tế của tôi, hy vọng có ích cho mọi người!