Chào các bạn, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về buổi học tiếng Anh cùng cu cậu nhà tôi, cụ thể là bài 17, tiết 2 của sách lớp 4. Nói thật là nhiều lúc cũng thấy hơi đuối, nhưng mà thôi, vì con cái mình phải cố gắng vậy.
Chuẩn bị của tôi thế nào?
Đầu tiên, như mọi khi, tôi phải lôi sách giáo khoa ra ngó nghiêng trước. Xem thử cái Unit 17 Lesson 2 này nó có những cái gì. À, thì ra chủ yếu là xoay quanh mấy câu hỏi kiểu “Bạn có muốn một ít… không?” (Would you like some…?) và cách trả lời “Có, làm ơn” (Yes, please.) hoặc “Không, cảm ơn” (No, thanks.). Chủ đề chính vẫn là đồ ăn, thức uống thôi.

Tôi cũng tranh thủ kiếm thêm mấy cái hình ảnh về đồ ăn, nước uống trên mạng, in ra cho nó trực quan. Trẻ con mà, cứ phải có hình ảnh màu mè nó mới hứng thú. Chuẩn bị thêm mấy cái thẻ từ (flashcards) tự làm nữa, ghi từ mới một mặt, mặt kia để trống hoặc vẽ hình đơn giản.
Quá trình thực hành cùng con
Sau khi đã ngâm cứu xong sách vở, tôi bắt đầu “lên lớp” với cậu ấm.
Đầu tiên là phần từ vựng. Tôi giơ từng cái thẻ từ lên, đọc to, rõ ràng. Ví dụ như “milk”, “juice”, “water”, “bread”, “rice”. Bắt nó đọc theo vài lần. Thằng bé nhà tôi thì cũng cố gắng lặp lại, có từ thì trơn tru, có từ thì méo cả miệng, nghe cũng buồn cười.
Tiếp theo, tôi cho nó nghe đoạn hội thoại mẫu trong sách. Cho nghe đi nghe lại khoảng 2-3 lần. Rồi tôi đóng vai một người, nó đóng vai một người, hai bố con cùng nhau thực hành đoạn hội thoại đó. Lúc đầu nó còn ngượng nghịu, đọc vấp lên vấp xuống, nhưng cứ từ từ, khuyến khích nó là chính.
Sau đó là phần quan trọng này: sử dụng cấu trúc câu đã học. Tôi sẽ hỏi:
- “Would you like some milk?”
- “Would you like some bread?”
Và hướng dẫn nó trả lời “Yes, please.” hoặc “No, thanks.” Cứ lặp đi lặp lại với nhiều loại đồ ăn, thức uống khác nhau cho nó quen. Thậm chí, tôi còn bày ra mấy món đồ chơi hình đồ ăn, giả vờ mời nó ăn thật luôn. Phải nói là nó thích thú ra mặt, nhất là khi được tự mình cầm đồ chơi rồi nói.

Cuối cùng là làm mấy bài tập nhỏ trong sách. Chủ yếu là nối từ với hình, hoặc điền từ còn thiếu vào chỗ trống. Phần này thì nó làm cũng khá nhanh, chắc tại mấy phần trên đã thực hành kỹ rồi.
À, thỉnh thoảng tôi cũng phải “pha trò” một chút. Ví dụ, tôi cố tình phát âm sai một từ nào đó, xem nó có nhận ra không. Hoặc là hai bố con thi nhau xem ai nói được nhiều tên đồ ăn bằng tiếng Anh hơn. Nói chung là phải làm cho không khí nó vui vẻ, thoải mái thì trẻ con nó mới tiếp thu được.
Kết quả và cảm nhận
Sau khoảng gần một tiếng đồng hồ vật lộn, thì cu cậu cũng nhớ được kha khá từ mới và biết cách sử dụng mẫu câu “Would you like some…?” để mời người khác. Tất nhiên là chưa thể nào nói trôi chảy như người bản xứ được, nhưng mà có tiến bộ là vui rồi.
Quan trọng nhất là thấy nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn tỏ ra khá hào hứng khi được thực hành nói. Cái này là điều tôi thấy mừng nhất. Đúng là dạy trẻ con cần kiên nhẫn thật các bạn ạ. Nhiều lúc cũng muốn nổi cáu lắm, nhưng nghĩ lại phải kìm chế. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu thôi.
Đấy, buổi học hôm nay của hai bố con nhà tôi chỉ có vậy. Chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế, hy vọng có ích cho ai đó cũng đang đồng hành cùng con học tiếng Anh. Chúc các bạn và các bé học tốt nhé!