Khám phá lý do tại sao tui thử phần mềm học tiếng Anh cho nhóc nhà mình
Thằng cu nhà tui sắp vào lớp một rồi, mà thấy người ta đổ xô cho con học tiếng Anh hết, không học sợ nó chậm hơn bạn bè. Tui ngồi lướt mạng một buổi, thấy đủ loại app quảng cáo học tiếng Anh cho trẻ em, nào là học vui như chơi, nào là phát âm chuẩn bản ngữ. Rối hết cả mắt.
Quyết định chọn cái nào cho đỡ đau đầu

Tui bắt đầu tải thử mấy cái tên nghe quen quen về điện thoại trước. Ứng dụng đầu tiên, vừa mở ra đã đòi đăng ký số điện thoại, nhập mã OTP, rồi lại bắt tạo tài khoản với mật khẩu, phiền quá, tui tắt đi luôn. Cái thứ hai thì nặng chình chịch, điện thoại tui cũ rồi, chạy một lúc là nóng ran lên. Tui nghĩ “thôi, kiếm cái nào nhẹ nhẹ cho con dễ dùng”.
Tìm được cái app thứ ba, giao diện màu mè, hình con thú ngộ nghĩnh. Tui nghĩ chắc hợp với trẻ con nên tải về. Khi cài xong, tui gọi thằng cu lại:
- “Bố mày tìm được cái này hay lắm, con thử coi!”
- Thằng nhóc hào hứng cầm điện thoại, chạm chạm mấy cái.
Lúc đầu có vẻ ổn, nhưng rồi…
Mở vào bài học đầu tiên, toàn hình ảnh động vật dễ thương với từ tiếng Anh đi kèm, kèm giọng đọc phát âm khá rõ. Thằng bé chỉ tay vào con chó, app liền nói “dog”, nó cười khoái chí lặp theo “đót! đót!”. Tui thấy cũng ổn, tưởng là được.
Được một lúc, chương trình đưa ra bài tập nối từ với hình. Thằng cu chạm loạn xạ cả lên màn hình, không biết thao tác đúng cách. Nó cứ kéo hình con mèo thả bừa lên chữ “cat” nhưng không ăn thua, app không nhận. Mặt nó bắt đầu nhăn nhó, giận dỗi:
- “Sao không được hả bố? Con làm đúng mà!”
Tui phải ngồi canh, cầm tay nó chỉ từng cái, hướng dẫn cách chạm và kéo hình cho đúng vị trí. Làm thủ công như vậy, mệt hơn cả đọc sách cho nó nghe.
Rồi phiền phức thiệt sự mới tới

Lúc đầu học miễn phí được vài bài, tự dưng app nhảy ra cái pop-up che gần hết màn hình, quảng cáo gói Premium. Nhấn vào cái nút “Continue” bé tí ở góc để tắt đi mà cứ loay hoay mãi không được, nhỡ tay chạm vào ngay quảng cáo thì nó mở trình duyệt lên, chuyển sang trang đăng ký mua gói dùng. Tức không chịu nổi!
Thằng cu thấy bố đang giận dữ với cái điện thoại thì cũng mất hứng, ném điện thoại qua một bên:
- “Con không chơi cái này nữa đâu, khó với nhảm nhí!”
Đúng là công toi, tiền chưa mất nhưng thời gian với công sức thì mất sạch.
Kết quả sau một buổi chiều “thực hành”
Tui ngồi nghĩ lại một hồi. Mấy cái app online này nghe thì hay đấy, tiện đấy, nhưng thật ra đối với trẻ con lớp 1 như thằng nhóc nhà tui:
- Tốn thời gian cài đặt, rồi mỗi lần dùng cứ phải loay hoay với mấy cái nút không rõ ràng.
- Cái gọi là “học mà chơi” đôi khi phức tạp quá, giao diện trông màu mè nhưng không thân thiện với cách tư duy đơn giản của con nít.
- Quảng cáo, mua gói Premium đầy rẫy, làm phiền liên tục, thậm chí gây nguy hiểm nếu trẻ lỡ tay nhấn nhầm.
Cuối cùng hôm đó, tui lục tủ sách cũ, lấy ra quyển sách học tiếng Anh dành cho trẻ em có từ vựng đơn giản kèm hình vẽ. Tui ngồi ôm nó vào lòng, chỉ từng hình, đọc từng từ. Nó thấy hình con mèo, liền hét “cat!”. Hóa ra đơn giản, rẻ tiền, không cần công nghệ cao siêu gì cả, mà cả hai bố con còn được gần gũi nhau hơn. Cứ tưởng online là hay, ai ngờ đâu… thực tế không giống như trên quảng cáo chút nào!