Hôm nay tôi chia sẻ luôn cái quá trình làm web học tiếng Anh cho trẻ tiểu học mà tôi vật vã cả tháng trời. Cứ nghĩ đơn giản mà cuối cùng toát hết cả mồ hôi hột.
Ban đầu tôi tưởng dễ như ăn kẹo
Thấy mấy đứa cháu học online trên máy tính cứ cắm mặt vào mấy trang học chán phèo. Tôi nghĩ bụng: “Ôi trời ơi, làm cái web vui vui cho nó dễ học chắc chỉ cần vài ba bữa”. Thế là xắn tay vào làm luôn. Mở máy lên gõ mấy cái video hoạt hình vui nhộn tải từ Youtube về, rồi thêm vài trò chơi nối từ đơn giản. Nghĩ bọn nhóc sẽ mê tít.
Xong rồi mới biết sai bét
Đưa thử cho đứa cháu lớp 3 dùng thử. Nó bấm loạn xị ngậu lên rồi mặt tiu nghỉu: “Cái này chán lắm, game khó hiểu quá”. Tôi ngồi xem lại thì phát hiện đủ thứ sai:
- Chữ trên màn hình hiện ra nhỏ tí, bọn trẻ cứ phải dí sát mũi vào màn hình
- Trò chơi chọn đáp án bấm nút không ăn, đứa nào cũng bực bội
- Mấy câu hướng dẫn viết toàn chữ khó, trẻ con đọc không hiểu
Vật lộn sửa tới tối mắt
Mất cả tuần chỉ để chỉnh chỗ chữ cho to ra. Mỗi lần kéo to font chữ thì cái nút “Tiếp tục” lại chạy tuột xuống dưới mất tăm. Xong lại phải ngồi căn chỉnh từng tí một. Đến đoạn làm trò chơi thì đúng là ác mộng. Thấy cái nút nhấp nháy mà bấm vô nó đơ luôn không chạy. Tôi gõ code tới 2 giờ sáng mà vẫn lỗi, giận muốn đập bàn luôn!
Rút được bài học xương máu
Sau 3 tuần vật vã cuối cùng cũng ra được bản tạm ổn. Tôi ngồi ngẫm lại mới vỡ lẽ mấy điều:
- Thiết kế cho trẻ con khó gấp trăm lần người lớn, chúng nó không kiên nhẫn đâu
- Đừng bao giờ đoán mò ý thích trẻ con, phải cho chúng test thực tế liên tục
- Cái gì tưởng dễ sẽ hóa khó, còn cái tưởng khó lại hóa bất khả thi
Giờ nhìn mấy trang dạy trẻ con khác tôi không dám chê bừa nữa. Có làm mới biết mồ hôi người ta rơi nhiều tới cỡ nào. Chê thì dễ lắm, nhưng tự tay làm thì… chắc chắn sẽ ngồi bưng mặt khóc như tôi đây này!