Lúc đầu mình đơn giản chỉ muốn làm cái trang web để mấy đứa cháu học tiếng Anh chơi chơi thôi. Ngày chủ nhật rảnh rỗi ngồi pha cà phê xong tự nhiên nghĩ sao không thử làm luôn.
Vật lộn tìm công cụ
Mở máy tính lên trước tiên mình nhảy thẳng vào tìm kiếm cái nền tảng dễ xài nhất. Google đủ kiểu thì thấy mấy ông khuyên dùng WordPress vì giao diện kéo thả đơn giản. Tải về xong mới biết cái giao diện mặc định trông như website chính phủ năm 2005.

- Vào kho giao diện lục lọi cả tiếng đồng hồ
- Thử mười mấy cái theme toàn bị lỗi chữ nhảy lung tung
- Cuối cùng chọn đại theme có hình con gấu với bóng bay
Cái plugin định mệnh
Cài theme xong thì web vẫn như tờ giấy trắng. Mình lôi plugin dạy học ra thử, tải mấy cái miễn phí về cài. Plugin đầu tiên bắt mua bản pro mới cho xài flashcard. Plugin thứ hai nhìn ngon cơm mà chưa kịp cười thì phát hiện cái nút play âm thanh nó… bị liệt.
Bực mình vứt cái plugin đấy đi lên diễn đàn hỏi han. May quá có ông developer nào đó mách plugin cũ nhưng ổn định. Tải về cài vô thì chữ lại hiện ra toàn ô vuông. Mất nửa buổi mới biết phải chỉnh cái encoding UTF-8 mệt hết cả người.
Vọc nội dung cho trẻ con
Giao diện chạy ngon rồi mới tới cái phần vật vã nhất: làm sao cho mấy đứa nhỏ thèm học? Ban đầu nghĩ đơn giản lấy bài tập ngữ pháp người lớn bỏ vô, ai ngờ đứa cháu vô coi 5 giây đã chạy mất.
- Lôi một đống hình con vật dễ thương từ mạng vô
- Tự thu âm giọng mình nói “apple” nghe như bị viêm họng
- Bỏ luôn chuyện dạy ngữ pháp, chỉ tập trung flashcard hình ảnh
- Thêm mấy mini game nối từ đơn giản bằng JavaScript
Trưa đó đứa cháu năm tuổi ghé qua, thấy hình con mèo hiện ra kêu “cat” nó cười khúc khích. Thế là biết cách làm đúng rồi!
Cái kết hơi bị hài
Tưởng xong rồi ai ngờ chạy thử trên điện thoại mới phát hiện giao diện vỡ tan tành. Mấy cái flashcard xếp chồng lên nhau như bánh tráng trộn. Ngồi hì hục cả buổi chiều chỉnh đoạn CSS mobile, đến khi mắt hoa lên mới chịu hiển thị tạm ổn. Giờ thì ngồi nhìn cái thành quả mà nghĩ: chắc vài hôm nữa mấy đứa nhỏ chán lại phải thêm trò mới!