Khởi Đầu Đầy Lo Âu
Bữa nọ, tụi nhỏ ở nhà cứ kêu học tiếng Anh trên trường chán quá trời. Nghe mà thấy tội. Tui lục tung mạng xem có cách gì vừa học vừa chơi không, mà miễn phí thì tốt biết mấy. Gia đình mình đâu có rủng rỉnh tiền đâu.
Công nhận lúc đầu hoang mang thiệt. Đọc đủ thứ phương pháp trên đời, nào là flashcards, nào là học qua bài hát, nào là trò chơi… đầu tui như bị ong chích. Xong rồi ngẫm lại, tại bản thân thấy mấy đứa nhỏ mê game thiệt, mà cái gì nó thích thì nó mới chịu học chứ. Vậy là quyết định dùng trò chơi làm chính, kết hợp chút âm nhạc vô.

Mò Mẫm Thực Hành
Trước hết, tui chọn mấy cái trò chơi đơn giản ngoài đời thực mà không cần tiền. Nhớ có cái trò “Bingo từ vựng”. Tui cắt giấy carton cũ thành mấy tấm thẻ, mỗi thẻ vẽ 6 ô vuông. Mỗi ô ghi một từ tiếng Anh dễ như “cat”, “dog”, “sun”… Rồi vẽ thêm hình cho nó bắt mắt. Xong, chuẩn bị một cái túi nhỏ đựng mảnh giấy ghi chính xác mấy từ đó.
Chiều đó, gom mấy đứa nhỏ lại, đưa mỗi đứa một thẻ Bingo và ít hạt đậu khô. Tui hô to “Hello kids, BINGO TIME!”. Tụi nó nhìn tui chằm chằm như người ngoài hành tinh. Tui liền rút một mảnh giấy trong túi ra, giơ cao và hét lên: “DOG!!!”. Thằng lớn nhất nhà quẹt ngay một hạt đậu lên ô có chữ “dog”, miệng la “Con cọp!” Ôi trời, tui sửa ngay “Dog là con chó nè con!”, cả nhà cười rần. Tiếp tục rút chữ “CAT”, bả nó lập tức hô “Con mèo! Cat!” rồi quẹt đậu nhanh như chớp. Mắt nó sáng rỡ, tay vẫy cái thẻ: “Dô dô dô! Bingo con nè!”. Thằng em thấy vậy cũng nhào vô hét “Dô! Dô!” dù thẻ nó chưa đủ. Rối rít cả nhà, ồn ào mà vui khỏi nói. Ai cũng reo hò, chân tay lăn quăng.
Không Ngờ Hiệu Quả Tức Thì
Chỉ sau một buổi chiều:
- Tụi nhỏ nhớ ngay được mấy từ căn bản như dog, cat, sun, book… Không cần phải ép học thuộc lòng như trên lớp.
- Đứa nào cũng đòi chơi thêm trò Bingo, kể cả khi đã hết giờ học. Thằng lớn sáng hôm sau còn đòi dậy sớm chơi tiếp.
- Thấy tụi nhỏ tự phát âm theo tiếng Anh của tui, dù chưa chuẩn nhưng sự tự tin lên hẳn.
Vấp Váp Rồi Sửa
Mừng thì mừng nhưng cũng bị má la vì mấy hạt đậu khô rơi vãi linh tinh ra nền nhà. Lần sau tui thay bằng viên bi giấy nhỏ cuộn lại. Rồi có bữa đang chơi vui, bất ngờ đứa cháu hỏi “Chữ ‘moon’ đâu chú?”. Úi giời, quên chả chuẩn bị từ đó! Tui vội vàng vẽ bổ sung vào một tấm thẻ trống, cả bọn lại được dịp cười “Chú quên, chú quên!”. Từ đó, tui học được là phải chuẩn bị kỹ hơn, tìm thêm nhiều từ hơn trước khi bắt đầu.
Kết Quả Nhìn Thấy Rõ
Giờ thì cả xóm biết mặt thằng cu nhà tui với cái thẻ Bingo giấy carton cũ. Thằng bé tự tin lắm, gặp con chó hàng xóm là chỉ vô “Dog!”, thấy mặt trăng là “Moon!”. Đứa nào cũng chủ động đòi học thêm từ mới để chơi Bingo cho “hoành tráng” hơn. Không cần điện thoại, không tốn một đồng nào.
Giờ nghĩ lại thấy mắc cười, chuyện học mà cứ như chơi vậy. Thật ra, trẻ con nó thích cái gì ồn ào, nhộn nhịp và chạy nhảy là nó vô liền. Cứ thử đi, chỉ cần giấy, bút với cái túi vải nhỏ, chẳng tốn kém gì mà vui thiệt đó!