Bắt Đầu Từ Vạch Xuất Phát
Cứ tưởng cho bé học tiếng Anh online chắc dễ như trở bàn tay. Thực tế nhé, lần đầu tao ngồi xuống mở laptop lên, bé cứ ngó ra ngoài cửa, mắt lấm lét nhìn con chim hót ngoài vườn. Tao phải thở dốc luôn.
Khởi Động Trơn Tru? Không Hề!
Thử mấy trang “miễn phí” trước. Đúng kiểu vớ được cái gì dùng cái đấy. Mở một web ra, bấm vô bài học đầu tiên. Phát hiện ra:

- Quảng cáo lòi ra nhiều hơn cả bài học.
- Người ta ghi “miễn phí”, nhưng muốn nghe cách phát âm chuẩn thì bắt mua thẻ.
- Video chất lượng như bị giẻ rách qua mạng, giật lag khủng khiếp.
Bé nhà tao ngồi được 3 phút rồi chạy biến, tao gào lên “Ê ê con học đi chứ!” cũng vô ích, càng hét nó càng trốn.
Rút Kinh Nghiệm Máu Xương
Biết kiểu “free” không xài được, tao lục tìm mấy chỗ học có trả tiền mà uy tín. Chọn được một chỗ nhìn giao diện màu mè dễ thương, có hình con vật nhảy múa. Nghĩ bụng chắc thích. Tao:
- Đăng ký thử một tháng giá rẻ rẻ coi sao.
- Chuẩn bị sẵn bánh snack và nước ngọt để “mồi” bé ngồi yên.
- Kiểm tra đường truyền mạng kỹ càng, sạc đầy pin tablet, tránh việc giữa chừng tắt ngúm.
Lần này mở máy lên, thằng bé thấy đồ ăn, ngó ngoáy một lúc rồi cũng chịu ngồi xuống.
Vào Cuộc Thật Sự
Mở bài học đầu tiên. Cô giáo Tây online, nói chậm rãi, tay chỉ trỏ hình con chó “dog”, con mèo “cat”. Tao ngồi kế bên:
- Hùa theo chỉ tay chỉ chân vào hình cùng bé.
- Bắt chước giọng cô giáo nói theo, nghe như người ngọng.
- Thấy bé nói được từ “dog”, liền vỗ tay rầm rầm như nó hát hay lắm vậy.
Ban đầu nó lơ đãng lắm, nhưng thấy tao khích lệ nhiệt tình quá, nó cũng hào hứng dần. Buổi học đầu dắt dẹt 15 phút xong, tao đổ cả mồ hôi hột.
Duy Trì Là Cả Cuộc Chiến
Được vài buổi thì nó chán trò “dog cat” rồi. Tao phải:
- Thay đổi giáo án: Hôm nay học qua bài hát, hôm sau kể chuyện, đổi liên tục.
- Làm trò quần áo: Đội cái mũ ngộ nghĩnh, giả giọng con vật để nó tập trung.
- Khen thưởng liền tay: Học xong 10 phút là đưa viên kẹo nhỏ, không là nó bỏ chạy.
Có hôm đang học được nửa buổi, mạng nhà chập chờn. Cô giáo cứ đứng hình, mặt méo mó. Bé nhìn tao tỏ vẻ “Sao dở vậy ba?”, tao chỉ biết cười gượng vã mồ hôi rồi bảo mai học bù.

Quả Ngọt Đến Từ Kiên Trì
Duy trì tầm 2 tháng ròng, giờ mở bài hát tiếng Anh lên, tự nhiên thấy bé ngân nga theo vài câu đơn giản. Đi ngoài đường chỉ thấy con chó, nó kêu “dog” vang cả lên. Tao nghe mà sướng rần cả người, công sức bỏ ra cũng có kết quả. Giờ mỗi lần đến giờ học, nó tự giác ngồi vào bàn hơn trước nhiều. Mệt thì mệt thiệt, nhưng thấy con sắp bập bẹ nói được, mọi cái đáng cả.