Ừ thì cũng chia sẻ với mọi người cái kinh nghiệm tìm trung tâm tiếng Anh cho con tui đây. Ban đầu tui rất kỳ vọng, nghe quảng cáo đâu đâu cũng “giúp bé nói tiếng Anh như gió”, “tiến bộ thần tốc sau 3 tháng”. Mừng quá, đâm đầu đi tìm hiểu liền.
Lượn Lò Khắp Nơi Coi Trung Tâm
Thứ bảy rảnh, tôi bế con đi một vòng coi mấy chỗ gần nhà. Đúng là trung tâm nào cũng dán hình học sinh cười tươi rói, khẩu hiệu treo la liệt:

- Chỗ A: Quảng cáo giáo viên “bản ngữ top 1%”, có bằng cấp quốc tế chi chít mà coi tấm hình chụp chung mờ mờ ảo ảo, kiểu gì cũng ảnh lấy trên mạng.
- Chỗ B: Hứa hẹn “100% học viên giao tiếp sau khoá 1”. Tới thử một buổi học free cho con, thấy chủ yếu cho tô màu, hát vài bài tiếng Anh đơn giản. Xong buổi hỏi con học gì không? Nó lắc đầu nguây nguẩy.
- Chỗ C: Môi giới dụ “học phí cao hơn nhưng đảm bảo đầu ra, không nói được hoàn tiền”. Đọc kỹ hợp đồng mới ngã ngửa: hoàn tiền chỉ khi con thi đậu cái chứng chỉ ABC nào đó khó quá trời, mấy đứa nhỏ làm gì thi nổi.
Cắn Răng Đóng Tiền Rồi Cho Con Theo Học
Thôi thì chọn đại chỗ B gần nhà nhất, đỡ đưa rước. Đóng phí 15 triệu một khóa, tim đau như cắt nhưng nghĩ cho tương lai con, cắn răng chịu. Tuần 3 buổi, mỗi buổi 1h rưỡi.
Tháng đầu, con đi học về cứ khoe “vui lắm mẹ ơi!”. Tôi sốt ruột hỏi: “Thế con học được từ mới nào không?” Nó nghĩ một hồi rồi lẩm bẩm “apple… banana…”. Cái này ở nhà nó cũng biết rồi!
Tháng thứ hai, thấy bà cô nhắn tin kèm mấy clip con chơi trò chơi, tô màu trong lớp. Nhìn con cười vui thiệt, nhưng hỏi gì ngoài mấy câu “Hello”, “How are you?” thì nó ậm ờ không nói được gì thêm. Chán thật sự.
Tỉnh Ngộ Và Tự Mình Làm
Tháng thứ ba, tui chính thức phát ngốt. Cứ nhìn cái clip nó vừa nhảy vừa hát “Head, shoulders, knees and toes…” xong quay sang hỏi “Con gái, chỗ mẹ vừa đụng tay đó tiếng Anh là gì?” – Nó nhìn tui như con cá ngố. Đến đồ vật trong nhà còn không gọi tên nổi!
Tôi nghĩ bụng: “Thôi xong, 15 triệu đi đứt. Trăm nghe không bằng một thấy, tự làm đại đi chứ trông chờ ai”.
Lên mạng lục tìm mấy kênh dạy trẻ em, download mấy bộ phim hoạt hình tiếng Anh đơn giản. Tối nào cũng dành ra 30 phút:
- Cho con xem Peppa Pig, Cocomelon bằng tiếng Anh không phụ đề.
- Mua mấy quyển truyện tranh song ngữ hình nhiều chữ ít, đọc cho con nghe trước khi ngủ.
- Chơi đồ chơi thì chỉ vào búp bê “doll”, xe hơi “car” nói theo kiểu tự nhiên chứ không ép.
Kết Quả Mới Thật Sự Bất Ngờ
Sau 2 tháng tự dạy ở nhà, tốn đúng 0 đồng học phí, con bắt đầu bi bô suốt ngày. Nó không nói cả câu dài, nhưng đã biết chỉ vào cái bàn kêu “table”, thấy con mèo kêu “cat! cat!”, đòi uống nước thì nói “water!”, đòi ăn bánh thì kêu “Cake! Please!”. Thấy cha đi làm về là chạy ra la “Daddy home!” kèm cái ôm chặt. Gặp cái gì quen cũng cố gắng nói từ tiếng Anh trước. Tôi mừng rơi nước mắt!

Nghĩ lại mới thấy mấy trung tâm toàn hứa lèo. Đánh vào tâm lý sốt ruột của cha mẹ muốn con giỏi nhanh, rồi tốn tiền học phí cắt cổ mà con còn chẳng có hứng. Quan trọng là cho con tiếp xúc mỗi ngày một cách tự nhiên, vui vẻ. Tôi giờ khỏi cần tốn tiền trung tâm nữa, cứ kiên trì như vậy ở nhà là thấy con tiến bộ rõ rồi!