Hôm nọ tôi lướt facebook thấy mấy đứa bạn khoe học tiếng Anh lương chục triệu. Tôi nghĩ bụng, dân mất gốc như mình mà cũng làm được không nhỉ? Thế là quyết tâm kiếm bộ giáo trình về cày thử.
Lúc đầu tưởng đơn giản
Mở app học thử cái app nổi tiếng nhất. Tưởng đâu mấy bài đầu dễ như ăn kẹo, ai ngờ nó bắt chào hỏi đủ thứ “How are you doing today?” mà mình còn chẳng phân biệt nổi “doing” với “going”. Ngồi lẩm bẩm mãi, tự dưng thấy chán. Cái app cứ nhắc lại hoài như bị hỏng!

Lò dò tìm giáo trình khác
Lục tung youtube thấy ông thầy người Việt dạy “tiếng Anh cho người mất gốc”. Mở video đầu tiên, thầy bảo “Cứ nghe đi rồi quen“. Tôi ngồi nghe cả tiếng nhức cả tai. Chỉ bắt được vài từ như “hello”, “book” – còn lại toàn vịt nghe sấu. Đến bài số 3 đành tắt máy vì đầu óc quay cuồng.
Chợt nhớ thời cấp 3
Sáng hôm sau lôi cuốn vở ghi thời lớp 10 ra xem. Hoá ra trong này có đủ:
- Mẫu câu “This is a pen” xưa cười thầy dạy ngu
- Bảng phiên âm chằng chịt như bùa
- Nguyên tắc chia động từ S+Vs/es
Ngồi đọc lại mới té ngửa: toàn thứ căn bản nhất mà bấy lâu mình coi thường! Vớ ngay bài tập ở cuối sách làm thử. Gạch xong 10 câu trắc nghiệm thì sai tới 8.
Quay về điểm số không
Lần này tôi đóng hết mấy app hoa lá cành. Ra hiệu sách mua:
- Giáo trình gáy dày như gạch
- Sổ tay chép từ mới bìa cứng
- Bút dạ quang đủ màu
Sáng nào cũng dành 20 phút trước khi đi làm để:
- Đọc to bảng chữ cái từ A đến Z
- Viết đúng 5 từ vựng mới vào sổ
- Lẩm nhẩm mấy câu như “I am a student”
Thú thật làm mấy trò này thấy ngớ ngẩn kinh dị, ngồi học mà mặt nóng ran vì ngại. Nhưng được cái lần này thấy đầu óc nhẹ nhàng hơn hẳn mấy cái app cao siêu.

Cái kết bất ngờ
Cứ đều đặn thế được tháng rưỡi thì có hôm đi cafe gặp thằng Tây balo. Nó hỏi “Where is the bus stop?“. Tự nhiên mồm mình bật ra “Go straight 100 meters“! Xong cả hai đứa đứng nhìn nhau cười rồ. Về nhà cứ nghĩ lại mà giật mình – hoá ra cái đếch gì cũng cần bắt đầu từ gốc!