Khởi đầu thất bại hoàn toàn
Tháng trước tự dưng nghĩ cần học lại tiếng Anh. Mua đống sách giáo khoa cũ về, ngồi bàn hùng hục học ngữ pháp. Được ba bữa thì thấy chán phát ốm. Mở sách ra nhìn toàn công thức với từ vựng khô khan, tôi toàn ngủ gục lên sách. Định bỏ cuộc luôn.
Mò mẫm tìm cách giải cứu
Lướt youtube tìm video dạy tiếng Anh cho người mới. Tình cờ thấy mấy ông Tây dạy học qua bài hát. Thử bật lên xem sao. Đầu tiên chọn mấy bài nhạc pop đơn giản, mở lyric karaoke lên:

- Vừa nghe vừa nhảy như khùng trong phòng
- Bắt chước hát theo dù sai tùm lum, phát âm kỳ cục
- Tra mấy từ không biết bằng điện thoại, thấy từ nào hay thì lẩm bẩm cả ngày
Cách số hai cực dị
Xem phim hoạt hình Disney cũ bằng tiếng Anh. Mỗi ngày chỉ coi 10 phút thôi nhưng làm y chang:
- Bật phụ đề tiếng Việt trước cho hiểu cốt truyện
- Xem lại cảnh đó bằng phụ đề Anh, dừng hình lại chép mấy câu đơn giản vô sổ
- Đóng phụ đề, vừa xem vừa nói nhại theo nhân vật
Mấy đứa nhóc trong phim nói chậm rõ hơn người lớn. Cả tuần mới xong tập đầu tiên Frozen mà đầu to bằng cái thùng.
Cái cách dễ nhất mà không ngờ
Lên mạng kiếm mấy nhóm hẹn hò language exchange. Gặp thằng Tây nào dạy tiếng Anh miễn phí:
- Chụp ảnh đồ vật quanh nhà gửi nó hỏi “cái này tiếng Anh gì?”
- Nhắn tin bằng google dịch, sai ngữ pháp cũng mặc kệ
- Gọi video 5 phút toàn nói “hello – how are you – bye bye”
Thằng Tây nói thẳng tôi phát âm như mèo ngửi ớt. Té ra nó cũng học tiếng Việt nên đôi khi còn chỉnh cho nhau cười bể bụng.
Kết quả cùi bắp
Làm ba trò này gần tháng rưỡi thì thấy:
- Nghe mấy bài nhạc quen tự dưng hiểu được vài câu dù không nhìn lyric
- Nói bồi được cả đoạn ngắn kiểu “I like coffee – where is toilet?”
- Quan trọng nhất là thấy vui vl, không còn ngáp dài khi học
Vẫn dốt đặc cán mai nhưng thấy tiếng Anh bớt đáng sợ. Giờ mỗi ngày làm 1 trong 3 trò này như giải trí. Tự nhủ học lâu dài phải vui thì mới không bỏ cuộc. Muốn giỏi thì đường còn dài nhưng đỡ chán hơn ngồi nhìn đống sách giáo khoa.