Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái cách tôi mày mò học từ vựng theo chủ đề. Ai cũng bảo học kiểu này dễ vào hơn, nhưng mà hồi đó tôi cũng loay hoay mãi mới tìm ra được cách cho riêng mình đấy.
Bắt đầu từ đâu nhỉ?
Ban đầu ấy, tôi cũng như nhiều người, cứ nghĩ đơn giản là tìm một cái danh sách từ vựng theo chủ đề nào đó trên mạng rồi ngồi học thuộc lòng. Ví dụ, chủ đề gia đình thì có “bố”, “mẹ”, “anh”, “chị”, “em”, vân vân. Chủ đề trường học thì “thầy giáo”, “cô giáo”, “bàn”, “ghế”, “sách”, “vở”. Tôi cũng hăm hở lắm, tải về cả đống danh sách.

Nhưng rồi sao?
Khổ một nỗi, học xong chủ đề này, sang chủ đề khác thì những từ của chủ đề cũ nó cứ rơi rụng đi đâu mất. Cảm giác như mình chỉ đang nhét chữ vào đầu một cách máy móc chứ không thực sự hiểu và dùng được chúng. Có lúc cần dùng đến một từ đã học rồi mà nghĩ mãi không ra, bực bội kinh khủng. Tôi nhận ra là cách học này nó không ổn với mình chút nào, cứ như kiểu “nước đổ lá khoai” ấy.
Thay đổi cách tiếp cận
Sau một thời gian vật lộn mà không thấy khá hơn, tôi quyết định phải thay đổi. Tôi không chỉ đơn thuần là nhìn vào một danh sách từ khô khan nữa. Thay vào đó, tôi làm thế này:
- Chọn chủ đề mình thực sự quan tâm: Ví dụ, dạo đó tôi thích nấu ăn, thế là tôi tập trung vào các từ vựng liên quan đến bếp núc, nguyên liệu, cách chế biến. Khi mình thích một thứ gì đó, tự nhiên việc học nó cũng trở nên thú vị hơn nhiều.
- Tìm kiếm ngữ cảnh thực tế: Đây mới là cái quan trọng. Thay vì chỉ học từ riêng lẻ, tôi bắt đầu tìm đọc các bài viết ngắn, xem các video, hoặc thậm chí là các công thức nấu ăn bằng tiếng Việt liên quan đến chủ đề đó. Khi gặp một từ mới, tôi sẽ cố gắng đoán nghĩa của nó dựa vào ngữ cảnh xung quanh trước khi tra từ điển.
- Ghi chép có chọn lọc và sáng tạo: Tôi không chép lại cả danh sách dài ngoằng nữa. Thay vào đó, tôi chỉ ghi lại những từ thực sự mới và hữu ích với mình. Quan trọng hơn, tôi cố gắng đặt câu với những từ đó. Ví dụ, học được từ “phi thơm hành”, tôi sẽ tự đặt câu như “Mẹ tôi thường phi thơm hành trước khi xào rau.” Hoặc là tôi sẽ cố gắng mô tả một quy trình nào đó sử dụng các từ vừa học.
- Liên tưởng và tạo nhóm: Với một chủ đề, tôi cố gắng liên tưởng đến các từ liên quan khác. Ví dụ, với chủ đề “nhà bếp”, ngoài “bếp ga”, “xoong”, “nồi”, “chảo”, tôi sẽ nghĩ thêm đến các động từ như “nấu”, “rán”, “xào”, “luộc”, “hấp”, “thái”, “băm”. Việc này giúp tôi mở rộng vốn từ một cách tự nhiên.
- Ôn tập thường xuyên nhưng không nhàm chán: Thay vì ngồi nhìn chằm chằm vào danh sách từ để ôn, tôi cố gắng sử dụng chúng. Có thể là khi nói chuyện với bạn bè (nếu có cơ hội), hoặc tự nói chuyện với chính mình, hoặc viết những đoạn văn ngắn về chủ đề đó. Thỉnh thoảng tôi cũng xem lại các bài viết, video cũ mà mình đã dùng để học.
Kết quả ra sao?
Dần dần, tôi thấy cách học này hiệu quả hơn hẳn. Từ vựng nó không còn là những chữ cái rời rạc nữa, mà nó gắn liền với những hình ảnh, những tình huống cụ thể. Tôi nhớ từ lâu hơn và quan trọng là tôi biết cách sử dụng chúng một cách tự nhiên hơn trong giao tiếp.
Tất nhiên, mỗi người sẽ có một cách học phù hợp riêng. Nhưng đối với tôi, việc học từ vựng theo chủ đề kết hợp với việc tìm hiểu ngữ cảnh thực tế và chủ động sử dụng chúng đã mang lại kết quả tốt hơn rất nhiều so với cách học thuộc lòng máy móc trước đây. Hy vọng những chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho ai đó đang loay hoay với việc học từ vựng nhé. Cứ từ từ, kiên trì rồi sẽ thấy hiệu quả thôi!