Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình về việc dạy từ vựng tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ lớp 2. Chuyện là thằng cu nhà tôi bắt đầu vào lớp 2, thấy sách giáo khoa tiếng Anh cũng có nhiều từ mới mà nó cứ nhớ trước quên sau, tôi cũng sốt ruột.
Bắt đầu từ đâu?
Ban đầu, tôi cũng lúng túng lắm. Cứ nghĩ đơn giản là lôi sách ra đọc cho con nghe, bắt con chép từ là xong. Ai dè, được vài hôm là nó chán, nhìn thấy sách tiếng Anh là mặt xị ra. Tôi nhận ra cách này không ổn, trẻ con mà, phải có gì đó vui vui thì chúng nó mới chịu học.

Thế là tôi bắt đầu mò mẫm. Đầu tiên là thay đổi cách tiếp cận. Thay vì ép, tôi rủ rê.
Quá trình thử nghiệm của tôi
Tôi thử mấy cách sau, thấy cũng có hiệu quả kha khá:
- Dùng flashcards có hình ảnh: Tôi lên mạng tìm mấy bộ flashcards về chủ đề quen thuộc như màu sắc, con vật, đồ dùng học tập, trái cây. In ra, cắt dán cẩn thận. Mỗi tối, hai bố con lại bày ra chơi trò đoán hình, đoán chữ. Ban đầu nó chỉ chỉ trỏ, sau dần cũng bập bẹ được vài từ. Quan trọng là hình ảnh phải to, rõ ràng, màu sắc bắt mắt.
- Học qua bài hát, video ngắn: Trẻ con thích nhạc với hoạt hình mà. Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh đơn giản, có giai điệu vui tươi, lặp đi lặp lại từ vựng. Mấy video hoạt hình ngắn dạy từ theo chủ đề cũng rất ổn. Cứ mở lên cho nó xem, nó nhún nhảy theo, hát líu lo, tự dưng từ nó ngấm vào đầu lúc nào không hay.
- Gắn từ vựng với đồ vật thật: Cái này tôi thấy cực kỳ hiệu quả. Ví dụ, dạy từ “table”, tôi chỉ vào cái bàn, nói “This is a table”. Rồi “book”, “pen”, “chair”… cứ đồ vật nào trong nhà có thể gọi tên bằng tiếng Anh là tôi lôi ra hết. Lâu lâu lại đố bất chợt, “What’s this?” chỉ vào cái cốc chẳng hạn, nó mà nhớ ra là thưởng cho một cái vỗ tay to.
- Chơi trò chơi: Mấy trò đơn giản thôi, không cần cầu kỳ. Ví dụ như trò “Simon says” (phiên bản tiếng Việt là “Tôi bảo”). Tôi sẽ nói “Simon says touch your nose” (Simon bảo chạm vào mũi của bạn), rồi làm mẫu. Hoặc trò tìm đồ vật, tôi giấu một món đồ chơi rồi gợi ý bằng tiếng Anh để nó tìm. Vừa học vừa chơi, nó thích mê.
- Lặp đi lặp lại, nhưng không nhàm chán: Từ mới phải nhắc lại nhiều lần thì mới nhớ được. Nhưng nhắc theo kiểu kiểm tra bài cũ thì nó sợ. Nên tôi lồng ghép vào các hoạt động khác nhau. Hôm nay học qua flashcard, mai học qua bài hát, ngày kia chơi trò tìm đồ. Cùng một bộ từ nhưng cách tiếp cận khác nhau.
- Thời gian học ngắn thôi: Trẻ con lớp 2 sự tập trung chưa cao. Mỗi lần học chỉ tầm 15-20 phút là căng. Nhiều quá nó oải, lại phản tác dụng. Thà học ít mà chất lượng còn hơn.
Kết quả và những điều rút ra
Sau một thời gian kiên trì áp dụng mấy cách trên, tôi thấy thằng cu nhà mình tiến bộ hẳn. Nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động đòi xem video, đòi chơi trò đoán từ. Từ vựng nó nhớ được nhiều hơn, phát âm cũng tự nhiên hơn chút. Tất nhiên là chưa thể như người bản xứ được, nhưng với một đứa trẻ lớp 2 thì tôi thấy vậy là ổn rồi.
Điều quan trọng nhất tôi nhận ra là phải tạo được không khí vui vẻ, thoải mái. Đừng đặt nặng áp lực điểm số hay thành tích. Cứ để con tiếp xúc với tiếng Anh một cách tự nhiên nhất có thể. Và bố mẹ cũng phải kiên nhẫn nữa, không phải ngày một ngày hai mà thấy kết quả ngay được đâu.
Đó là chút kinh nghiệm của cá nhân tôi. Hy vọng có thể giúp ích được cho các bố mẹ nào cũng đang loay hoay tìm cách dạy tiếng Anh cho con. Mỗi đứa trẻ mỗi khác, có thể cách của tôi hợp với con tôi nhưng chưa chắc đã hợp với con bạn, nhưng cứ thử xem sao, biết đâu lại tìm ra được phương pháp phù hợp.