Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình cùng con học từ vựng tiếng Anh lớp 3. Thú thật là hành trình này cũng gian nan phết đấy chứ không phải cứ mở sách ra là xong đâu.
Những ngày đầu loay hoay
Lúc đầu, tôi cũng như nhiều phụ huynh khác thôi, hăm hở mua cả đống flashcard về. Nào là hình con vật, đồ vật, màu sắc. Nghĩ bụng chắc con sẽ thích lắm. Ban đầu thì cu cậu cũng có vẻ tò mò, chỉ trỏ được vài hôm. Nhưng rồi, cái đống thẻ đấy cũng nhanh chóng bị xếp xó vì con bắt đầu thấy nhàm.

Rồi tôi chuyển qua mấy cái ứng dụng học tiếng Anh trên điện thoại, quảng cáo thì hấp dẫn vô cùng, nào là trò chơi tương tác, hình ảnh sinh động. Ừ thì cũng được dăm ba bữa, con cũng có vẻ hào hứng bấm bấm chọn chọn. Nhưng rồi sao? Rồi nó lại đòi mở YouTube xem hoạt hình chứ nhất quyết không chịu “chơi” mấy cái game học từ nữa. Tôi bắt đầu thấy hơi nản một chút, không lẽ con mình không có khiếu ngoại ngữ?
Bước ngoặt không ngờ
Chuyện là thế này, có một dạo tôi thấy cu cậu nhà tôi đi học về cứ buồn thiu. Gặng hỏi mãi mới chịu nói là ở lớp cô giáo cho chơi trò chơi từ vựng, bạn nào cũng hăng hái, riêng nó thì cứ ú ớ, không nói được từ nào, có bạn còn cười nữa. Nghe con kể mà tôi thấy vừa thương vừa trách mình. Lúc đó tôi mới thực sự nhận ra là cách mình đang làm có vấn đề. Không phải cứ ép con học theo kiểu người lớn là được.
Tối đó, tôi trằn trọc mãi, nghĩ lại hồi mình còn bé, mình thích học cái gì nhất. À, là mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi với mấy cuốn truyện tranh có hình đẹp ơi là đẹp. Sao mình không thử áp dụng cho con nhỉ?
Bắt tay vào “thực chiến” với từ vựng lớp 3
Thế là tôi quyết tâm “cải tổ” lại toàn bộ chiến lược dạy từ vựng cho con. Tôi bắt đầu đi lùng sục lại mấy cái nguồn tài liệu ngày xưa, kết hợp thêm những cái mới bây giờ.
- Học qua bài hát và video hoạt hình: Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh cho trẻ con lớp 3, giai điệu vui vẻ, từ vựng lặp đi lặp lại. Mở cho con nghe lúc chơi, lúc tắm. Rồi mấy kênh YouTube dạy tiếng Anh qua hoạt hình ngắn, có nhân vật ngộ nghĩnh. Con xem thích mê, vừa xem vừa nhại theo lúc nào không hay.
- Sách truyện tranh song ngữ: Thay vì flashcard khô khan, tôi mua mấy cuốn truyện tranh đơn giản, có cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh, hình ảnh thì to đùng, màu mè bắt mắt. Hai mẹ con cùng đọc, tôi chỉ vào hình, đọc từ tiếng Anh, rồi khuyến khích con đoán nghĩa qua hình ảnh và ngữ cảnh.
- Học qua trò chơi vận động: Tôi nghĩ ra mấy trò như “Simon says” phiên bản từ vựng. Ví dụ tôi nói “Simon says touch your head“, thế là con phải chạm vào đầu. Hoặc trò tìm đồ vật, tôi giấu một món đồ chơi rồi hỏi “Where is the car?”. Chơi mà học, học mà chơi, con không thấy áp lực.
- Dán nhãn từ vựng quanh nhà: Cái này hơi mất công tí nhưng hiệu quả phết. Tôi lấy giấy nhớ, ghi tên tiếng Anh của các đồ vật trong nhà (table, chair, door, window, book…) rồi dán lên chính đồ vật đó. Đi qua đi lại nhìn thấy hoài cũng tự dưng nhớ.
- Thực hành thực tế: Cái này quan trọng cực kỳ. Đi siêu thị, tôi chỉ vào mấy loại rau củ quả, hỏi con “What’s this? It’s a carrot.” Hay lúc nấu ăn, cũng tranh thủ dạy con tên các dụng cụ, nguyên liệu. Ban đầu con còn ngượng, sau quen dần, còn chủ động hỏi tôi nữa.
Thành quả và chia sẻ nhỏ
Sau một thời gian kiên trì áp dụng mấy cách trên, tôi thấy vốn từ vựng của cu cậu nhà tôi cải thiện rõ rệt. Quan trọng hơn là con không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi phát hiện ra một từ mới hoặc hiểu được một câu tiếng Anh đơn giản trong phim hoạt hình.
Nói chung, kinh nghiệm của tôi là không có một phương pháp thần thánh nào cho tất cả mọi đứa trẻ. Mỗi đứa một tính, một sở thích. Điều cốt lõi là mình phải chịu khó quan sát con, thử nghiệm nhiều cách khác nhau để tìm ra cái gì phù hợp nhất. Và nhớ là phải tạo không khí học tập thật vui vẻ, thoải mái, đừng biến nó thành gánh nặng cho con. Chúc các bố mẹ thành công trên hành trình này nhé!