Chuyện là hồi năm ngoái, mình quyết tâm lấy lại tiếng Anh sau mấy chục năm bỏ bê. Thằng bạn rủ học chung để thi cái chứng chỉ gì đó, mua sách về, mở ra xem thử cái đề. ĐM, đọc câu hỏi mà như nhìn thấy chữ Trung Quốc luôn á, không hiểu gì sất!
Bắt Đầu Tự Vấn
Ngồi bực mình, tự hỏi sao ngu thế không biết. Xong lục lại mấy cái bài viết trên mạng người ta nói học giao tiếp trước, học từ vựng trước. Mình làm theo, học được kha khá từ mới, mấy câu chào hỏi cũng bập bẹ được. Xong hôm lên Youtube xem phim, nghe người ta nói cả đoạn dài mà bốc hơi luôn nghĩa, chỉ bắt được vài từ đơn lẻ. Lúc đó muốn đập bàn luôn!

Quay Lại Cái Gốc
Thế là ngồi suy nghĩ lại, chắc do thiếu cái nền. Đào bới trong đống sách cũ tìm được quyển ngữ pháp căn bản cho người mới bắt đầu, đọc thử vài trang đầu:
- Mở sách ra trang đầu tiên, thấy giải thích về “to be” (am/is/are). Cũng đơn giản, nghĩ “cái này biết rồi mà”.
- Lật tiếp tới phần thì hiện tại đơn. Người ta chỉ cách chia động từ, nào là “he/she/it + V(s/es)”. Lúc đó mới ồ à, té ra trước giờ nói “he go” là sai be bét!
- Cầm bút làm thử bài tập điền động từ đúng. Xong so đáp án – trật lất, sai gần hết. Nản muốn khóc luôn, nhưng cũng tỉnh ngộ: không có ngữ pháp thì học gì cũng như xây nhà trên cát.
Mình bèn:
- Cày nát 3 quyển ngữ pháp cơ bản, cứ mỗi ngày 1 bài, làm bài tập tới khi nào thuộc thì thôi.
- Lập sổ tay ghi lại mỗi khi gặp cấu trúc lạ, đọc ví dụ nhiều lần cho quen mắt.
- Lôi đống truyện tranh tiếng Anh cho trẻ con ra đọc, thấy đúng y cái ngữ pháp đã học, khoái chí kinh khủng!
Kết Quả Không Ngờ
Sau 3 tháng cứ cắm mặt vô ngữ pháp kiểu này:
- Nghe người ta nói thấy rõ từng chỗ họ chia thì, ghép câu, hiểu được ý chính dễ hơn hẳn.
- Viết được câu đơn giản nhưng đúng phom, không kiểu “me go school” nữa.
- Đọc mấy cái hướng dẫn sử dụng không còn hoang mang – hiểu cái sườn là đoán được nghĩa.
- Thi thử lại cái đề hồi đó, điểm ngữ pháp tăng từ 4 lên 8. Mừng muốn nhảy cẫng!
Giờ mới thấm: với người mất gốc như mình, ngữ pháp chính là cái phao cứu sinh. Đừng có nghe mấy lời dụ dỗ kiểu “không cần ngữ pháp, giao tiếp tự nhiên”. Rồi sẽ như mình năm ngoái, học mãi vẫn nói như… vẹt!